Trong lòng mỗi tu sĩ đều biết rõ vai chính cùng tiêu điểm trong trận này là ai, lưu ảnh thạch được mở ra chính là dưới góc nhìn của Diệp Kiều, khi thấy nàng ngồi xuống vạch cỏ tìm người, ý muốn tìm được đồng đội, bọn Tiết Dư liền tặng cho nàng một loạt ánh mắt đồng cảm.
Chưa nghĩ tới đúng không, rốt cuộc cũng đến lượt ngươi lẻ loi.
Trong lưu ảnh thạch Diệp Kiều cũng ý thức được thảm kịch của mình, nàng tang thương đứng ngây người tại chỗ một lát, sau đó rất nhanh đã chấp nhận sự thật, bắt đầu bày trận.
Tìm nơi không ai để ý đến đến rồi trốn vào.
Hiển nhiên ngay từ đầu Diệp Kiều đã tính toán trốn chui trốn nhủi đến ngày thứ năm, vì vậy nàng liền đi ngủ.
"..." Tống Hàn Thanh nhíu mày, đã hiểu, "Ngươi dựa vào biện pháp này mới không bị phát hiện đó hả?" Ở bên trong Ẩn Nấp Trận thu liễm hơi thở, mấy thân truyền khác vội vàng bắt yêu thú với đuổi bắt Diệp Kiều nên tất nhiên sẽ không thu liễm hơi thở như nàng.
Kế tiếp chính là hai Nguyên Anh tiến vào bắt một đứa chuẩn một đứa.
Trong lưu ảnh thạch đợi đến khi Diệp Kiều ngủ một giấc tỉnh dậy thì mọi thứ đã thay đổi, nàng bước ra khỏi trận pháp, đi sâu vào bên trong, trên đường còn nhặt được linh cung của Miểu Miểu.
Miểu Miểu: "Ồ, thì ra linh cung của ta rơi ở đó!"
Lúc ra khỏi bí cảnh, Diệp Kiều liền đem linh khí trả lại cho nàng. Lúc ấy Miểu Miểu vẫn còn hoang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-lanh-cuu-vot-ca-tong-mon-/3555957/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.