Diệp Kiều dẫn khí ngay tại chỗ, "Ta biết." Nàng đương nhiên biết phải nhanh một chút, chỉ là hoàn cảnh hiện tại quá loạn, vẽ bùa rất dễ thất bại.
Bút lông sói của Tống Hàn Thanh dùng tốt hơn cây của nàng, Diệp Kiều mới vừa cầm lên tay đã cảm giác được sự khác biệt của thượng phẩm linh khí, nàng chớp mắt, "Bút này của ngươi là thượng phẩm linh khí hả?"
Đầu ngón tay Tống Hàn Thanh đánh ra phù ấn, cũng không quay đầu lại: "Cực phẩm."
Về phương diện cực phẩm linh khí, nó được liệt vào hàng quý hiếm nên Diệp Kiều cũng không dám nghĩ đến.
Nàng vừa cầm bút vừa nhịn không được cảm thán, "Con nhà giàu, thất lễ rồi, thất lễ rồi."
Khó trách mỗi ngày Tống Hàn Thanh đều dùng lỗ mũi nhìn người.
Khi nói chuyện, Diệp Kiều liền truyền thần thức vào bút lông sói, bình tĩnh rũ mắt nhìn chằm chằm lá bùa, Phòng Ngự Phù không dễ vẽ, nàng cũng chưa từng vẽ qua, lúc trước đều là do Nhị sư huynh phụ trách vẽ loại bùa này rồi chia cho mấy người bọn họ.
Đây là lần đầu Diệp Kiều vẽ Phòng Ngự Phù, nàng nhớ lại cách vẽ của Minh Huyền cùng Tống Hàn Thanh, liền cảm thấy nó có điểm tương tự nhau, nhưng tổng thể cũng có chút bất đồng, vì phong cách của hai tông không giống nhau.
Diệp Kiều có chút to gan, liền muốn thử kết hợp cả hai xem sao.
Bởi vì là lần đầu tiên cải cách bùa chú, nên chỉ trong ba phút ngắn ngủi, nàng đã làm hỏng hết ba lá.
Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-lanh-cuu-vot-ca-tong-mon-/3555954/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.