Bốn phía một mảnh an tĩnh, trước mặt công chúng bị gãy kiếm khiến Sở Hành Chi trợn tròn mắt: "Diệp Kiều!"
Tuy rằng chỉ là một thanh huyền kiếm bình thường, nhưng làm gãy kiếm của Kiếm tu không khác gì dẫm lên mặt người đó, hắn hít thở không thông, đột nhiên nhào đến định đấm Diệp Kiều.
Nàng xoay người né tránh, thuận thế đá qua, nào biết Sở Hành Chi bí quá hóa liều, liền dùng tay còn lại muốn đấm nào bụng nàng.
Diệp Kiều bắt lấy tay hắn, đồng thời ở tại chỗ đem hắn đá bay.
Mộc Trọng Hi lập tức nhảy dựng lên, đôi mắt lóe sáng: "Diệp Kiều thật trâu bò!"
"Đánh hắn đánh hắn, đá bên hông, xoay người, coi chừng phía sau Diệp Kiều." Minh Huyền cũng bắt đầu kêu lên.
Tình huống trong phút chốc liền náo nhiệt cực kì.
Diệp Kiều cùng Sở Hành Chi liếc nhau, còn muốn tiếp tục đánh, thì chợt nghe giọng của trưởng lão Vấn Kiếm Tông ở phía sau vang lên.
"Các ngươi nháo đủ chưa?"
Vốn dĩ một đám đang náo nhiệt, trong khoảnh khắc liền lần lượt im lặng.
"Các ngươi một ngày không quậy tưng bừng thì sẽ chết đúng không?"
Trưởng lão Vấn Kiếm Tông thấy một màn như vậy, thật sự hận sắt không thành thép, kiểm tra rối tinh rối mù còn chưa tính đi, đằng này đã bị phạt đội chậu hoa rồi mà còn có thể gây chuyện, hắn chỉ chỉ trỏ trỏ xung quanh, "Mấy ngày nữa bí cảnh mở ra rồi, ta hi vọng các ngươi sẽ tự giải quyết cho tốt mọi chuyện, ngẫm nghĩ lại bản thân mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-lanh-cuu-vot-ca-tong-mon-/3555946/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.