"Vậy là trong bí cảnh lần này thật sự có lửa hả?"
Trên đường đi Tiết Dư chia đan dược cho mỗi người, đối mặt với người không có kiến thức như Diệp Kiều, hắn liền bật cười: "Nếu không thì ngươi nghĩ tại sao nó lại được đặt tên là Hỏa Diệm Sơn?"
Không chỉ Tiết Dư cảm thấy kì lạ, mà ngay cả tên thần kinh thô như Mộc Trọng Hi cũng thấy không thể tin được, vì sao tiểu sư muội nhà bọn hắn lại không có chút kiến thức nào đối với Tu Chân Giới vậy?
Bỏ qua việc không phải xuất thân từ gia tộc tu tiên, thì tốt xấu gì cũng được Vân Ngân nuôi từ nhỏ, nhưng tại sao kiến thức lại ít đến thảm thương như thế?
Chu Hành Vân nhớ lại một chút kí ức ở Hỏa Diệm Sơn, liền nhíu mày: "Trên đất toàn là đá, nóng muốn chết."
Đây là bí cảnh mà hắn ghét nhất.
Diệp Kiều vuốt cằm, dựa theo địa hình mà mọi người nói, thì chắc nơi đây rất thích hợp để mai phục đi.
Tất nhiên điều này chỉ là nàng suy đoán mà thôi. Còn cụ thể như thế nào thì phải đi vào mới biết được.
Lúc mọi người đến nơi thì xung quanh đã tụ tập đông nghẹt, khi Diệp Kiều liếc mắt nhìn sang thì lại có cảm giác bọn họ cứ ỉu xìu, đặc biệt là khi nhìn thấy Trường Minh Tông thì càng héo úa hơn.
Diệp Kiều!!!
Từ khi biết được bí cảnh của trận đấu thứ hai là do nàng làm sụp, nếu không phải quy định không cho phép, thì bọn họ đã đuổi thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-lanh-cuu-vot-ca-tong-mon-/3555442/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.