Phía Diệp Kiều đã tới lúc sức cùng lực kiệt, mà yêu thú cũng đã bị tiêu diệt gần hết, nàng nằm liệt dưới đất thở phì phò không buồn nhúc nhích. Quá mệt mỏi rồi.
Linh khí trong cơ thể Diệp Kiều không ngừng xao động, lần này nàng một lần dùng sạch toàn bộ, mệt mỏi đan xen với cảm giác thoải mái đã lâu mới có, nàng lau mồ hôi, có thể cảm nhận được tựa hồ có thứ gì ấm áp trong cơ thể đang tẩm bổ cho chính mình. Toàn thân nóng hầm hập, nhưng lại khiến nàng thoải mái thích ý đến mức có chút mơ màng sắp ngủ.
Ba sư huynh biết nàng mệt muốn chết rồi, nên cũng không quấy rầy nàng, mà chỉ tụ tập cạnh nhau bàn luận.
"Vừa rồi ngươi nói, tiểu sư muội chưa từng học qua thức thứ nhất của Thanh Phong Quyết phải không?"
Mộc Trọng Hi vội vàng gật đầu: "Đúng vậy, đúng vậy, chẳng lẽ vào lúc ta không biết nàng trộm học cùng Đoạn trưởng lão sao?"
Bằng không thật khó giải thích cho việc tại sao nàng lại có thể vận dụng thành thục chiêu thức này như vậy.
Minh Huyền chau mày, nói: "Có khả năng tiểu sư muội bắt chước theo hành động của ngươi mà đánh ra không?"
Mộc Trọng Hi: "Hả?"
"Chẳng lẽ ngươi không chú ý sao, lúc đầu tiểu sư muội vung kiếm còn rất trúc trắc, giống như người mới tập tễnh học vậy."
"Sau đó từng chút một điều chỉnh, mới dần dần học được cách cầm kiếm chính xác như thế, rồi càng về sau càng vận dụng tốt kiếm thức."
Một màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-lanh-cuu-vot-ca-tong-mon-/3483748/chuong-19.html