Tính nguy hiểm trong tiểu bí cảnh không cao, Tiết Dư lại từng tới những nơi như thế này không dưới hai mươi lần, hắn thành thạo mang theo sư huynh muội đi lại bên trong, nơi càng dày đặc linh khí lại có càng nhiều thứ tốt, nhưng tới gần trung tâm bí cảnh, Diệp Kiều lại cảm nhận được linh khí trong cơ thể mình có chút tán loạn.
"Trong bí cảnh này hẳn là có không ít thứ tốt." Nơi này không chỉ có bọn họ, đám người Nguyệt Thanh Tông kia cũng ở đây, Tiết Dư lo lắng bọn họ bị người nhanh chân đến trước.
Nơi trung tâm bí cảnh, có một mảng lớn linh thực chiếm cứ tầm mắt mọi người, màu lá non xanh biếc tản ra mùi thảo mọc thấm vào ruột gan, chỉ cần ngửi được mùi hương đã cảm thấy linh đài trở nên thông thuận sáng rõ.
"Là Thanh Tâm Thảo."
Trước đây Tiết Dư từng tìm được một gốc thảo dược này, sau lại bị đám người Nguyệt Thanh Tông kia cướp đoạt mất. Vì chuyện này, hắn đã tiếc nuối mất một đoạn thời gian rất dài, không ngở ở đây lại có một tảng lớn như vậy. Hắn không khỏi cảm thấy vô cùng hưng phấn.
Diệp Kiều lại đang điên cuồng tính toán trong lòng, nếu đem chỗ thảo dược này luyện chế thành đan dược thì có thể bán được bao nhiêu tiền.
"Mau hái. Bằng không lát nữa sẽ có người tới đấy." Tiết Dư từng ăn thiệt một lần, vừa nhanh tay thu hái thảo dược vừa dặn dò nói: "Cố gắng giữ lại rễ, sau này có thể trồng ở Đan Phong."
Bốn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-vao-ban-lanh-cuu-vot-ca-tong-mon-/3459036/chuong-16.html