"Trì tướng quân" – Kỳ Văn vội vàng đi đến nhìn Trì Linh.
Y ngồi xuống giường, nhẹ nhàng lau đi những vết đen trên mặt nàng. Sau đó, Kỳ Văn nâng cổ tay Trì Linh lên rồi đặt đầu ngón tay của mình ở phía trên. Sau khi bắt mạch một lúc, Kỳ Văn có chút kinh ngạc.
Mạch tượng của Trì Linh rõ ràng vô cùng bình thường, không phải là hôn mê sao?
Kỳ Văn không hấp tấp mà chỉ thu lại nét mặt, xác nhận thêm vài lần.
Đợi sau khi xác định Trì Linh thật sự không có hôn mê, Kỳ Văn bình tĩnh hỏi bà lão: "Bà ơi, lúc tìm thấy Trì tướng quân, nàng có ở cạnh người nào khác không?"
Bà lão lắc đầu, vì xung quanh cực kỳ yên tĩnh nên giọng nói nghe khá chói tai: "Không có, không có, chỉ có một mình Trì tướng quân nằm trên đất."
Bà lão vừa nói vừa đưa nước cho mọi người: "Điện hạ, Vương phi, mấy vị quân gia, mọi người đều vất vả rồi. Nơi này của lão thân chỉ có nước, nếu không chê thì uống một ngụm cho mát họng."
Bà lão liên tục đẩy bát nước đến trước mặt binh sĩ, thiếu điều muốn đút bát nước tới tận miệng người ta.
Lòng tốt không thể chối từ, nếu từ chối sẽ đồng nghĩa mình đang ghét bỏ. Những binh sĩ kia hai mặt nhìn nhau, không tiện cự tuyệt nhưng cũng không muốn tùy tiện nhận lấy. Bọn họ đồng loạt nhìn về phía Yến Dĩ Tuần xin chỉ thị.
Kỳ Văn đặt tay Trì Linh xuống, khoanh tay đứng dậy nhìn một màn này.
Đủ loại dấu hiệu khiến Kỳ Văn không thể không đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-noi-ngot-tung-hoanh-hau-cung/340843/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.