Yến Dĩ Tuần từ từ nhắm hai mắt lại, chôn mặt vào vai Kỳ Văn im lặng không nói lời nào.
Đây là lần đầu tiên Yến Dĩ Tuần chủ động ôm Kỳ Văn.
Trước đây dù trong bất kỳ tình huống nào, Yến Dĩ Tuần đều rất mạnh miệng, không cứng đầu thì không được. Dù bị đao kiếm đâm bị thương cũng sẽ nhịn đau không rên một tiếng.
Cảm nhận được sự run rẩy không ngừng từ cánh tay đang ôm lấy mình, Kỳ Văn đau lòng xoa đầu Yến Dĩ Tuần, muốn xoa dịu hắn. An ủi cũng không có tác dụng gì nhiều, Kỳ Văn chỉ muốn giảm bớt một phần áp lực của Yến Dĩ Tuần.
Y biết Yến Dĩ Tuần đang sợ, đang nghi ngờ quyết định của chính mình, nghi ngờ bản thân liệu có đang làm đúng hay không.
Vào thời điểm này, bất kỳ quyết định nào mà Yến Dĩ Tuần đưa ra đều sẽ liên quan tới vô số sinh mạng. Một bước đi sai liền có thể khiến rất nhiều người vì hắn mà chết.
Bỏ mặc người già là hành động bất đắc dĩ cần phải thực hiện mà thôi.
*
Cùng lúc đó, trên bàn cơm của một gia đình Hoài Bắc có bày biện một bát thịt tươi.
Cả nhà vây quanh đĩa thịt được luộc bằng nước lã có cho thêm vài hạt muối. Người mẹ gắp miếng thịt vào chén của đứa con, nói: "Hôm nay nương nhặt được nó ở trên đường, con nhanh ăn đi."
Không biết đã bao lâu rồi mới được nhìn thấy thịt, đứa bé bất giác nuốt nước miếng. Nó không được quá thèm thuồng, nó đẩy miếng thịt đến trước mặt cha mẹ: "Cha, nương, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-noi-ngot-tung-hoanh-hau-cung/340841/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.