(*) Đăng đồ tử: từ lóng chỉ kẻ biến thái, háo sắc, xuất phát từ điển tích cố xích mích giữa một người tên Đăng Đồ Tử và Tống Ngọc (một trong tứ đại mỹ nam Trung Hoa).
Có người thừa dịp Hoàng Thượng ở đây mà phóng ám khí, đây chính là trọng tội hành thích. Mọi người đều không dám lên tiếng, ánh mắt lặng im tập trung tại một chỗ.
Thái y nhanh chóng tiến hành băng bó và cầm máu, cẩn thận từng li từng tí lấy ra vật sắc nhọn đang cắm vào bụng ngựa. Vật kia dần hiện ra trong tầm mắt của mọi người, thì ra là một con dao dài và nhỏ.
Trên lưỡi dao dính máu. Thái y sợ hãi nói: "Hoàng thượng, mũi dao có độc. Nếu dao này đâm trúng Thế tử, e là Thế tử lúc này đã..."
Nửa câu sau có thể đoán được.
Nhìn lại bạch mã, sinh mạng hấp hối, chỉ sợ không còn cách nào cứu nó.
Cả đám người đều biến sắc, thái y cầm con dao lên càng không dám thở mạnh.
Mạng của bạch mã như chỉ mành treo chuông, còn hung thủ thì vẫn chưa biết là ai. Nguyên Đức Đế sắc mặt bỗng chốc trầm xuống: "Kẻ đó chắc vẫn chưa trốn xa, mau lục soát, dù có lật hết chuồng ngựa cũng phải đem người đến cho trẫm."
Đúng lúc đó, từ phía xa có thị vệ đang kéo một cỗ thi thể trở về. Thị vệ đem người này đến trước mặt mọi người, chỉ thấy thi thể sùi bọt mép, toàn thân mặc áo đen không hề có chút tổn hại, rõ ràng không có vết tích đánh nhau.
Nguyên Đức Đế giương mắt, ngầm tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-noi-ngot-tung-hoanh-hau-cung/340827/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.