Yến Thanh Việt hờ hững phe phẩy cây quạt: "Bổn vương không phải muốn nói giúp Kỳ Văn."
"Ta vốn không để tâm đến chuyện này, nhưng một khi Kỳ Văn tham gia vào cuộc tranh luận, sự việc liền không giống lúc đầu nữa."
Tùy tùng không hiểu: "Thuộc hạ ngu dốt."
"Yến Chiêu cũng đã lên tiếng, náo nhiệt như vậy sao bổn vương có thể không tham gia." – Yến Thanh Việt vuốt ve nhẫn ngọc trên ngón tay cái: "Chuyện này không chỉ kích động mối quan hệ giữa Kỳ Văn và Yến Dĩ Tuần, còn có thể mượn cơ hội lôi kéo Trì Linh, vậy cớ gì không làm."
Tùy tùng ngạc nhiên nói: "Điện hạ suy nghĩ chu toàn!"
Nhưng mà... Yến Thanh Việt hồi tưởng chuyện vừa rồi, trong đầu hiện lên dáng vẻ của Kỳ Văn, khóe miệng không khỏi câu lên ý cười: "Kỳ Văn này rất thú vị."
"Xem ra hôm nay tâm tình của điện hạ rất tốt."
Yến Thanh Việt trầm thấp cười một tiếng: "Không sai."
"Bổn vương rất mong chờ được gặp lại y."
Ở bên kia, nhân vật chính được nhắc tới, Kỳ Văn, đang bước ra khỏi cổng học viện thì bị Yến Dĩ Tuần đột nhiên xuất hiện chặn đường lại.
Yến Dĩ Tuần gương mặt không đổi, một chút biểu cảm dư thừa cũng không bố thí ra.
Vẻ mặt nghiêm túc của Yến Dĩ Tuần khiến Kỳ Văn giật mình, y thầm nghĩ chỉ là ầm ĩ một trận, Yến Dĩ Tuần sẽ không đến mức muốn giết người chứ?
Kỳ Văn do dự hỏi: "Điện hạ có chuyện gì tìm ta sao?"
Yến Dĩ Tuần không đáp.
"Nếu không có việc gì, vậy ta đi trước."
Kỳ Văn vốn định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-noi-ngot-tung-hoanh-hau-cung/340820/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.