Động tác không mạnh nhưng mang theo cảm giác cưỡng bách.
Trước mặt nhiều người như vậy, Kỳ Văn không thể làm mất mặt Yến Thanh Việt, nên đành phải bưng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
"Ha ha ha." Yến Thanh Việt thấy vậy cười lớn, ngay sau đó cũng hào sảng mà uống một chén: "Ta rất thích giao thiệp với những người dứt khoát như tiểu thế tử đây."
"Uống!"
...
Rượu mạnh xuống miệng, uống qua ba vòng.
Một thân quần áo ướt đẫm dán vào cơ thể, sau khi uống rượu thì mang đến một chút cảm giác ấm áp, lâng lâng lên đầu.
Trong cơn xuất thần, Kỳ Văn cảm giác mình bị Yến Thanh Việt kéo vào lồng ngực, tay hắn không an phận mà đặt ở eo. Kỳ Văn đang muốn giãy giụa, ngay lúc này đột nhiên có tiếng cửa mở toang.
Người vừa tới trực tiếp kéo Kỳ Văn ra khỏi tay của Yến Thanh Việt.
...Là ai?
Kỳ Văn nheo mắt lại muốn nhìn rõ người nọ, nhưng y say đến mức choáng váng, không tài nào phân biệt được ai là ai. Có điều, y nhận ra mùi hương quen thuộc của gỗ trên cơ thể người nọ.
Là Yến Dĩ Tuần tới...
Kỳ Văn lập tức tỉnh táo lại một chút.
Vốn định mở miệng nói áo ngoài chưa khô, sẽ làm bẩn xiêm y của điện hạ, nhưng lời đến bên miệng lại lười nói ra. Kỳ Văn chỉ đơn giản là thay đổi tư thế để chính mình dựa thoải mái hơn một chút.
Yến Dĩ Tuần từ trên cao nhìn xuống, hắn liếc xéo Yến Thanh Việt đang ngồi ở chủ vị, trầm giọng nói: "Yến Thanh Việt, ngươi ngầm mang Nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-noi-ngot-tung-hoanh-hau-cung/340817/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.