Hôn lễ của hoàng tử đúng là dịp long trọng, phải gấp rút chuẩn bị hơn ba tháng.
Đến khi đã hoàn thành những lễ tiết vụn vặt, chọn xong ngày lành tháng tốt, phủ lên khăn voan ngồi trên xe hỷ, trong đầu Kỳ Văn vẫn còn ngây ngốc. Ngoài xe, tiếng vó ngựa lộc cộc chạm đất, thiếu niên lanh lợi thường ngày ngay lúc này không khỏi có chút buồn bã.
Bên cạnh Kỳ Văn chính là thị vệ Lục Diên đã theo y từ nhỏ đến lớn.
Trong xe không có ai khác liền không cần tuân thủ lễ nghi phiền phức, Kỳ Văn cởi xuống khăn voan trên đầu, nhẹ nhàng tựa vào xe ngựa chợp mắt.
"Tiểu thế tử."
Lục Diên đang ngồi ngay ngắn thấp giọng gọi một tiếng.
Nếu không được triệu kiến thì không cho phép tùy ý vào cung, lần này tiến cung e rằng khó gặp lại người của Kỳ Hầu phủ. Cho dù tiểu thế tử ngoài mặt thì cười đùa vui vẻ với Kỳ hầu gia và Kỳ phu nhân, nhưng Lục Diên vẫn có chút lo lắng.
Hai người quen biết nhiều năm, Kỳ Văn nhìn thoáng qua liền biết Lục Diên đang lo lắng.
Kỳ Văn nhắm hờ hai mắt, ngữ khí nhàn nhạt nói: "Ta không sao."
Hôm nay trời vừa sáng đã phải trang điểm, thêm vào đó là tâm trạng xúc động khi rời khỏi nhà nên mặt Kỳ Văn phảng phất một chút mệt mỏi.
Thánh chỉ đã hạ, kháng chỉ bất tuân là tội lớn liên lụy đến người nhà, cho nên Kỳ Văn dù thế nào cũng không thể chống đối.
Một lúc lâu sau, xe ngựa xóc nảy thật mạnh một cái rồi dừng lại.
"Tới rồi."
Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dua-noi-ngot-tung-hoanh-hau-cung/340805/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.