Ân Cửu Dật luôn mong có một đứa con gái, sai thợ may làm một đống quần áo nhỏ cho bé gái.
Ngày đứa bé chào đời, hắn ngây người, ngồi bên giường Thu Hà lấy khăn tay lau mồ hôi cho nàng, miệng còn nói: "Không sao, con trai mặc đồ màu hồng cũng không phải là không được."
Thu Hà cười tủm tỉm lắc tay hắn phụ họa: "Được, đều nghe chàng."
Phương Hận Ngọc không nhịn được nữa, tiện tay ném một chồng yếm thêu lên giường, rồi bế đứa bé theo nhũ mẫu đi ra ngoài, vừa đi vừa lẩm bẩm: "Thật là quá đủ rồi."
[Ngoại truyện: Hạ ý nồng]
Thành Lâm An ba mặt giáp núi, ngoài thành là Tây Hồ, mùa hè bị hơi nước bao phủ, nóng bức vô cùng.
Năm thứ hai đến thành Lâm An, Ân Cửu Dật cho trồng trúc khắp phủ để che nắng, đồng thời chất đá giả làm núi non thác nước trong sân, phía dưới thác nước đào ao, trồng sen hồng trắng, lại trồng thêm dâm bụt, quế, chuối đỏ, nhài trong sân. Cây cối xanh um, phần nào xua tan cái nóng.
Trong phòng, trên giường trúc, Thu Hà đang ôm Ân Cảnh Minh năm tuổi vào lòng, hai mẫu tử nhìn cuốn sách trước mặt, nhỏ giọng thì thầm gì đó.
Ân Cảnh Minh đọc líu lo: "Cung hoa đối cấm liễu, tắc nhạn đối giang long. Thanh thử điện, Quảng Hàn cung, thập thúy đối đề hồng. Trang Chu mộng hóa điệp, Lã Vọng triệu phi hùng. Mẫu thân ơi, Lã Vọng triệu phi hùng là gì?"
Thu Hà có chút khó xử: "Mẫu thân cũng không biết, như vầy đi, con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-du-do-nguoi-khong-nen-dong-vao-roi/3727002/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.