Hắn xách một chiếc đèn lưu ly, người nồng nặc mùi rượu, loạng choạng ngồi xuống bên cạnh ta, mắt sáng long lanh dưới ánh đèn: "Nàng xem, nàng… nàng có thích cái này không? Lúc đi săn hoàng huynh mang theo, sau đó bị vỡ, vỡ rồi, lúc đó ta nhìn thấy, hóa ra nàng thích thứ này. Cái này giống cái đó, giống hệt nhau."
"Lý Hằng c.h.ế.t rồi sao?" Ta hỏi.
Hắn gật đầu nói: "Chết rồi."
Lý Hằng vừa chết, ngày tháng của ta cũng đến hồi kết thúc, ta gật đầu: "Ta biết rồi."
Vừa dứt lời, ta đứng dậy định về phòng.
Vừa đi đến bên hòn giả sơn, bất ngờ bị Ân Cửu Thanh ôm lấy gáy ấn vào hòn giả sơn, đôi môi mang theo hơi lạnh của mùa thu dữ dội hôn lên môi ta.
Ta cắn mạnh vào hắn, mùi m.á.u tanh lan tỏa trong miệng, hắn đau đớn lùi lại hai bước.
Ân Cửu Thanh đỏ mắt nói: "Nàng mềm lòng với ta một chút đi, Thu Hà, chẳng phải nàng muốn quyền lực nhất sao? Ta cho nàng, ngôi vị Hoàng hậu cho nàng, nàng muốn gì ta cũng cho nàng, được không? Nàng gọi ta một tiếng Thái tử ca ca nữa, được không?"
Hắn say rồi, lời nào cũng nói được.
Ta không muốn quyền lực, cũng không muốn làm Hoàng hậu của hắn, càng không muốn trăm năm sau nằm chung một nấm mồ với hắn.
Ta mân mê cổ Ân Cửu Thanh, thổi nhẹ một hơi vào tai hắn. Ân Cửu Thanh sững người, rồi ôm eo ta.
Lợi dụng lúc hắn đang say đắm, ta thì thầm vào tai hắn: "Ngài chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-du-do-nguoi-khong-nen-dong-vao-roi/3726991/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.