Chàng bĩu môi: "Vậy cũng được."
Ta nhìn sườn mặt chàng một lúc, loạng choạng bước ra khỏi phòng.
Không đến mấy ngày, Ân Cửu Thanh đến, hắn đưa cho ta một lọ thuốc nước: "Uống thuốc này, trong vòng bảy ngày, nàng sẽ có biểu hiện trúng độc giả chết. Hai ngày nay nàng hãy uống nó, còn lại ta sẽ sắp xếp."
Ta khịt mũi cười khẩy: "Không ngờ ngài thật lòng thích ta, quốc tang ba tháng còn chưa qua, ngài đã nóng lòng đến vậy?"
Ân Cửu Thanh im lặng hồi lâu, cuối cùng mới trầm giọng nói: "Đây vốn là lựa chọn của chính nàng."
"Bệ hạ."
Hận Ngọc xông vào, hành lễ với Ân Cửu Thanh, lửa giận cuồn cuộn trong lòng, n.g.ự.c phập phồng: "Thần phụ không biết Bệ hạ hôm nay giá lâm, tiếp đón chậm trễ, mong Bệ hạ thứ tội."
Sao Hận Ngọc lại xuất hiện? Bên ngoài toàn là thị vệ Ân Cửu Thanh mang đến, nàng ấy làm sao vào được?
Ta trừng lớn mắt không thể tin nổi, trong lòng càng lúc càng bất an.
Chẳng lẽ nàng ấy nghe được cuộc nói chuyện của chúng ta? Nếu không tại sao ánh mắt nàng ấy lại lạnh lùng như vậy, gần như nhìn thấu ta.
"Không sao."
Ân Cửu Thanh phẩy tay: "Trẫm về cung trước."
"Các ngươi đã nói gì?"
Sau khi Ân Cửu Thanh rời đi, Hận Ngọc ngồi xuống ghế, sắc mặt âm trầm tra hỏi: "Hoàng thượng đã nói gì với muội?"
Tim ta đập thình thịch, hô hấp như ngừng lại.
Ta nắm chặt lọ ngọc nhỏ trong tay áo, căng thẳng đến nỗi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-du-do-nguoi-khong-nen-dong-vao-roi/3726988/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.