Mở mắt nhìn, hắn không có biểu cảm gì đặc biệt, nhưng đầu lại càng lúc càng gần ta, hình như là muốn hôn ta thì phải.
Ta theo bản năng rụt lại, Ân Cửu Thanh cũng không ép buộc, cứ thế dừng lại không động đậy nữa, ánh mắt từ trên mặt ta chuyển sang hoa sen trong hồ.
Ngượng c.h.ế.t đi được, ngại c.h.ế.t đi được, ngại c.h.ế.t đi được...
Để cứu vãn tình thế, ta nín thở, vòng tay ôm cổ hắn, môi hắn càng lúc càng gần, càng lúc càng gần, ta nhắm mắt lại, “chụt” một cái, luống cuống tay chân nói: "Thái tử ca ca, ta, ta thích chủ động."
Vừa dứt lời, hắn đổi tư thế, bế ta ngồi lên đùi, giữ gáy ta rồi hôn xuống.
Trời đất ơi, Ân Cửu Thanh còn có thể như vậy nữa cơ à?
Trời đất ơi, tim ta sắp nhảy ra ngoài rồi!
Lúc này, ta thật sự đã nghĩ đến tương lai của chúng ta.
Nhưng sau đó mọi chuyện phát triển vượt khỏi tầm kiểm soát, không thể vãn hồi.
Bởi vì đầu tháng Tám, ta phát hiện, ta có lẽ đã mang thai.
26
Sau đêm mặn nồng với Ân Cửu Thanh trong cung vào ngày 12 tháng 6, nguyệt sự của ta vẫn chưa tới.
Nhớ đến Tiểu Đào nói dạo này ta càng ngày càng lười biếng, ta mới bắt đầu thấy hơi hoảng.
Cả đêm ta trằn trọc không ngủ được, vừa lo lắng vừa bất an, cuối cùng những cảm xúc này lại hóa thành niềm vui mừng khôn xiết.
Trên đời này chẳng có thứ gì thuộc về ta hoàn toàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-du-do-nguoi-khong-nen-dong-vao-roi/3726914/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.