Ánh đèn dầu vàng nhạt phủ lên khuôn mặt trắng trẻo của hắn một tầng ánh sáng ấm áp, hắn như đã đưa ra quyết định quan trọng nào đó, ngẩng đầu nhìn thẳng vào ta, nhẹ nhàng vuốt tóc ta, giọng nói có chút nghẹn ngào: "Chờ ta thêm một chút nữa, đợi ta thi đậu tiến sĩ, ta sẽ cầu Thái phó gả nàng cho ta."
"Ai thèm gả cho ngươi." Ta hất tay chàng ra: "Đợi ngươi thi đậu tiến sĩ, ta mới miễn cưỡng xem xét ngươi. Nếu không, ta thà làm thiếp cho người giàu có, thà đi tu ở chùa, cũng không gả cho ngươi."
Ta nghe thấy Liễu Triều Minh cười, ánh nến nhảy nhót lay động nơi đuôi mắt hắn, như những cánh bướm đang bay lượn.
Hắn lấy từ trong n.g.ự.c ra một cây trâm cài tóc hình hoa mai, cài lên tóc ta: "Khoa thi mùa xuân tháng ba năm sau, ta nhất định sẽ thi đậu."
Ta theo bản năng muốn rút cây trâm ra ném đi, rút ra rồi, nhưng lại không nỡ ném xuống đất.
Liễu quản gia nuôi hắn ăn học không dễ dàng, hắn cũng không biết đã tiết kiệm bao lâu mới mua được cây trâm này cho ta.
Nghĩ đến đây, tay ta đã đưa ra, cuối cùng vẫn quay mặt đi, ấn cây trâm xuống dưới gối.
Nhìn thấy hành động lúng túng của ta, Liễu Triều Minh lại cười, vui vẻ nhìn ta, quay mặt ta lại, nâng niu lau nước mắt cho ta.
Hắn nói với ta phải biết bảo vệ bản thân, đừng đối đầu với Chương Cẩm Xán, người chịu khổ chỉ có mình ta.
Hai hàng nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-du-do-nguoi-khong-nen-dong-vao-roi/3726898/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.