Ngày Kỷ Hợi, Thái tử lên ngôi trước linh cữu Thái Tổ hoàng đế. Đổi niên hiệu là Thiên Thành năm thứ nhất.
Ngày ấy, hai vương Đông Chinh và Dực Thánh đến xin chịu tội. Xuống chiếu tha cho,lại cho tước như cũ.
Long Tự vừa trở về đã phải cùng hoàng đế đi đánh Hoa Lư. Trường Yên phủ dấy binh làm phản, không ai khác chính là người anh trai y luôn kính trọng, Khai Quốc vương Lý Long Bồ.
Vừa đến phủ, Đức Chính đã thấy em trai dàn binh lực. Y liền cùng Long Tự xuống ngựa, đi lại chỗ Long Bồ đang đứng một mình ở giữa trận.
-Long Bồ, em làm như vậy là có ý gì?
Long Bồ hít một hơi thở thật sâu.
-Bệ hạ nhìn xem, cố đô của chúng ta đẹp biết mấy. Hai triều Đinh, Lê đã lụn bại nơi mảnh đất này.
Đức Chính cau mày, y nhìn em trai từ nhỏ đã xa cách.
-Người ta nói, bọn phản thần đó sẽ lợi dụng đến vị vương gia cuối cùng của Tiên đế để mà làm phản. Bọn chúng đích thị có đến tìm ta.
Y cười lạnh, rút trong vạt áo ra một cuộc sớ rồi ném cho Long Tự.
-Đây là danh sách những đại thần đó, có vật chứng đủ cả. Chỉ cần hôm nay ta dấy quân tạo phản, bọn chúng đều sốt ruột mà để lộ chứng cứ. Cho nên, ta đánh liều một phen.
Đức Chính giãn cơ mặt, nhìn cậu em trai của mình.
-Bệ hạ xem, có phải ta nghĩ ra lí do nổi loạn cũng thuyết phục không? Khai Quốc vương cướp bóc khắp nơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-doi-nang-o-hoa-lu/3447802/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.