Hôm đó rảnh rỗi, ta với Thiên Ẩn cùng nhau dạo bước trong rừng hoa hạnh đang độ khoe sắc hương, nắng buổi chiều nhàn nhạt, những cơn gió nhẹ nhàng thổi tới đem theo hương thơm nhẹ nhàng thênh thang lan tỏa khắp không gian, hoa hạnh rơi xuống như mưa phiêu diêu trong gió. Thiên Ẩn nắm lấy tay ta, hai bàn tay đan vào nhau, ta khẽ tựa đầu vào vai hắn, cùng nhau chầm chậm tản bộ trong rừng hoa hạnh. Không gian tĩnh lặng vô cùng dễ chịu, ta có cảm giác thế gian này như chỉ còn lại mỗi ta và hắn, thực muốn khoảng khắc yên bình trong khung cảnh đẹp đẽ này mãi chẳng trôi đi.
Trong lúc nhắm hờ hai mắt hưởng thụ những dư âm quý giá, đột nhiên ta cảm nhận được có cái gì đó đang tới, quả nhiên một luồng gió mạnh thổi tới đem đến một cô nương nọ. Nàng ta từ trên tầng mây lao nhanh xuống phía dưới, từ xa đã ra sức gọi hai chữ “ Ca Ca” thật to, tình huống này y như ném một viên đá lớn xuống dòng nước tĩnh lặng, phá vỡ khung cảnh thơ mộng này. Ta hiếu kì ngẩng đầu lên nhìn, mới nhận ra. Đây không phải Nhã Tư, muội muội của Thiên Ẩn thì là ai, chỉ là vị muội muội này, không hiểu tại sao lại đến đây với bộ dạng hớt hải như thế.
Nhã Tư vừa đáp đất đã vội vàng chạy đến trước mặt Thiên Ẩn, quần áo không chỉnh tề, tóc tai rối bời, dường như trên người còn dích cái gì đó màu trắng như tơ nhện nữa, nàng ta hổn hà hổn hển nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-di-qua-thien-son-van-thuy-cung-chi-de-dung-lai-ben-canh-chang/3238115/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.