Phải, ta còn hi vọng cái gì? Có gì để chờ mong. Có gì để vọng tưởng?
Những suy nghĩ tiêu cực hiện, ta chìm trong nỗi tuyệt vọng không lối thoát. Ta càng nghĩ, nỗi căm hận càng trào dâng mãnh liệt, giống như những đợt gió đông lạnh giá, đóng băng tất cả những cảm xúc, chỉ để lại nỗi cô tịch trong lòng, có sức sát thương vô cùng lớn, càng nghĩ càng tuyệt vọng, mỗi lúc một bi ai.
Ta cảm nhận những cái dây leo đang dần xiết chặt, những cái gai nhọn cắm sâu vào da thịt, máu trào ra đỏ tươi không có dấu hiệu là sẽ ngừng. Giọng nói mơ hồ xa xôi, lại như đang phát ra từ nơi nào đó sâu thẳm như tiếng nỗi lòng vang lên, giống như một chất xúc tác vô cùng hiệu quả làm nỗi oán hận trào dâng mãnh liệt trong lòng ta.
Sẽ không có ai, không ai cả, không ai quan tâm tới ngươi, ngươi sống hay đã chết, không ai vì ngươi mà đau lòng, không tiếc nuối mà rơi lấy một giọt nước mắt nào...
Đúng.
Mà... cũng không đúng.
“ Ta đau lòng. Tử Bạch” Có người đã từng nói với ta như thế, không phải sao?
Bên tai vang lên tiếng nứt vỡ chói tai, ta mở mắt, cảm nhận tứ chi đã có chút lực. Nhìn thấy vũng máu tươi, lênh láng dưới chân. Đầu óc trở nên tỉnh táo hơn..
Phải rồi, ta hiện tại đang trúng phải Nhiếp hồn thuật của Mộc Tinh Họa Bảo, suýt chút nữa ta đã bị những chấp niệm đó dày vò cho tới chết. Họa Bảo hiện tại đang bị Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-di-qua-thien-son-van-thuy-cung-chi-de-dung-lai-ben-canh-chang/3238100/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.