Cảm thấy không gian vô cùng kì quặc, ta liền hắng giọng, sau đó lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngượng ngập này.
- Phải rồi, ngươi vẫn chưa nói, tại sao lũ quỷ đó lại muốn bắt tiểu hài tử.
Sau lần đánh nhau với Yêu Kỳ này, ta lại càng tò mò muốn biết hơn. Nếu như bình thường, dù là yêu nghiệt quấy phá dân chúng đi chăng nữa, đã bị ta ra đòn cảnh cáo như vậy, thì cũng phải biết khó mà lui chứ. Đằng này chúng vẫn cứng đầu cứng cổ làm tới cùng, lại điều một kẻ vô cùng lợi hại tới để tiếp tục nhiệm vụ chưa hoàn thành, nhưng lại bị ta vô duyên vô cớ phá đám làm cho hỏng chuyện. Thật không hề bình thường chút nào.
Thiên Ẩn liền “à’ lên một tiếng, sau đó trả lời.
- Điều này, ta cũng không biết chính xác lắm. Mấy hôm trước ta có nghe ngóng được vài điều. Ma tộc hiện tại đang hành tốc đốc thúc binh sĩ, đã tìm ra được cách để hóa giải phong ấn, Ma Quân xuất thế.
- Sao có thể. – ta sửng sốt, nhưng do không thể cử động, đồng nghĩa với việc không thể đập bàn đá ghế để bày tỏ sự ngạc nhiên xen lẫn sự tức giận của mình.
Thiên Ẩn bình thản nói, tuy không nói chắc như đinh đóng cột nhưng ta biết hắn không hề nói dối.
- Là thật. – dừng lại một lúc, hắn lại nói tiếp. - Lấy máu của một ngàn không trăm linh một đứa trẻ để làm dẫn, bắt giữ địa tiên để móc tiên nguyên, lấy sừng của Âm Tước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-di-qua-thien-son-van-thuy-cung-chi-de-dung-lai-ben-canh-chang/3238091/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.