Hôm sau ly khai Bình Minh thành xuôi về phương đông, mã phu gấu đen biến mạo hiểm chuyến đi. Mã Xa một cú phanh đường cong tiểu trấn dừng. Trần Hùng cố định mã xe khoanh tay bước đi, chú ý lão ca liên hồi khịt mũi, tập trung hóa ẩn hiện dụ hương phiêu dạt. Phía trước trà quán nguyên nhân kéo nàng lao đi.
-Gia gia. .
Bên trong lão nhân điều chỉnh đồ ăn bàn, tinh tế thân thủ đối lập họm hẹm dáng dấp. Ưng Chinh bật cười đón nha đầu vào lòng, tam khắc thạch hóa lạ thanh niên nhân dạng, tầm mắt thoát ly mái đầu hói thở dài.
-Nha đầu ngươi thích tên này?
Trần Hùng nghe không ra lão tâm tư, đối mặt phương thức cảm nhận vô hình lưỡi kiếm kề cổ dựng tóc. Cảm nhận cô nàng lúng túng nhìn đến, thời cơ suất thể hiện thu nàng an tâm. Hướng đến lão gia tử phát xu nịnh tiểu tử.
-Ưng gia thiên cổ thời không uy phong, t nguyện thành tiểu tế nhật nguyệt kề cần chăm sóc.
Trần Hùng bên hông đau nhói ngắt quãng thán ca, quay sang nàng vươn nanh vuốt hướng đến hắn thì thầm. Nhìn nha đầu vòng vây hạnh phúc, Ưng lão hít một hơi khoai thai. Một đời lo lắng Thú Quốc an nguy, bó buộc nghiêm khắc lãng quên nhân sinh. Ưng lão hòa ái ánh mắt nhìn chất tế tương lai,
-Nha đầu ngươi đói chưa ? Để nam nhân cuộc chuyện trò.
Miêu Lan buồn bã hướng đến tiệc bàn, an tọa niệm một khúc thanh thủy quyết, mở mắt là vân vũ đường quyền cho vơi nguội muộn phiền. Bên kia chân nam nhân trò chuyện, Ưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-di-co-lan-dai-luc/1797644/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.