“Nghĩa là không thể xác định?” Thanh âm hữu khí vô lực thoát ra từ trong lồng ngực, trên khuôn mặt béo phì hiện ra một tia không hờn giận, “Nếu vậy có chút đáng tiếc!”
Nhìn vẻ mặt này của Hoàng đế, Kim Ngạn rất nhanh nhíu nhíu mày, che dấu thần sắc phức tạp trong ánh mắt.
“Phụ hoàng, nhi thần tuy không nắm chắc mười phần, có thể không nhận ra tướng mạo của nàng, nhưng bất luận như thế nào ánh mắt một người không dễ dàng thay đổi, nhi thần cảm giác được người này cùng Tích công chúa có ánh mắt rất tương tự nhau, có thể dựa vào đây làm căn cứ xem sao!” Kim Kì nhìn lướt qua Kim Ngạn, khóe môi gợi lên một chút lãnh ý, “Còn nữa, nếu nàng không có trí nhớ, không phải vừa vặn giúp chúng ta làm việc sao?” Hắn nhíu mi, đối mắt cùng Hoàng đế.
Một đôi mắt chuột kia đột nhiên trừng lớn, sau đó híp híp vào một cái chỉ để lại một cái khe hở, “Không sai! Đầu óc có chút linh hoạt đấy! Trẫm đã có ý nghĩ như vậy từ trước!” Hoàng đế khẽ ừ một tiếng rồi quay đầu, “Trần ngự y, ngươi không cần quá chú ý,trẫm tin tưởng y thuật của ngươi.”
Trong mắt chuột đột nhiên lóe ra tia sáng khác thường, nói: “Nếu nàng không có trí nhớ, vậy làm cho nàng không cách nào nhớ ra luôn đi! Nếu có thể sử dụng, nàng chính là quân cờ của trẫm! Chuyện này trẫm giao cho huynh đệ hai người lo liệu! Trẫm hiện tại mệt mỏi rồi!” Màn thủy tinh lay động kêu đinh đang, thân hình béo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-de-yeu-hau-tuyet-de-lanh-the/2061214/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.