Liễu Thần Phong khống để ý đến cổ mình đang bị nam tử uy hiếm chút nào, cả người nàng lập tức hướng đến lồng ngực trần trụi của hắn, vừa ra tay khóe môi vừa gợi lên cụ cười tà tứ nhàn nhạt, “Nam nhân!” Hai cánh môi Liễu Thần Phong mở ra đóng lại, ánh mắt thẳng tắp nhìn vào đôi phượng mâu thâm thúy khó lường của hắn, “Ta có thể nhịn một lần hai lần, cũng không thể nhịn mãi!” 
Liễu Thần Phong ngay lập tức muốn ra sát chiêu, cánh tay rảnh rỗi của nàng nhắm thẳng đến gương mặt của nam nhân, bột phấn dính trong lòng bàn tay cũng theo gió mà đi. 
“Liễu Thần Phong!” 
Liễu Thần Phong đột nhiên nghe được một âm thanh dị thường nguy hiểm, lập tức lực đạo áp trụ cổ họng nàng buông lỏng. Nàng rõ ràng cảm nhận được một cỗ chưởng phong áp về phía sau lưng mình, không hiểu sao trong nháy mắt biến mất. Nàng chưa tự phụ đến mức cho rằng dược của mình phát tác nhanh như vậy, bởi vì một kích kia hắn hoàn toàn có khả năng giết chết chính mình. 
Tại sao? Tại sao hắn lại thu tay lại? Đáy mắt Liễu Thần Phong hiện lên một đạo nghi hoặc. 
Một tiếng ‘Phịch’ vang lên, nam nhân cường tráng vừa mới đứng hiên ngang trước mặt nàng, hiện tại liền như ngọn núi đổ, nói đổ liền đổ. 
Liễu Thần Phong nhìn nam nhân trước mặt mình ngã xuống, ánh mắt không che giấu được ý cười, “Đây là ‘bí dược’ ta tự mình điều chế cho ngươi!” Liễu Thần Phong ngồi xổm trước mặt nam nhân, ánh mắt gian tà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-de-yeu-hau-tuyet-de-lanh-the/2061207/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.