Liễu Thần Phong cầm lấy khăn mặt bông được Nô Nhi vắt khô nước lên lau qua khuôn mặt.
“Hai người kia còn an phận chứ?” Liễu Thần Phong tiện miệng hỏi, nhìn cũng không them nhìn trực tiếp ném khăn mặt vào trong chậu.
Nô Nhi đứng ở một bên đáp lời nàng: “Có một người buổi trưa ra ngoài đến chạng vạng mới trở về, sau khi tiểu thư về thời gian ngắn! Người còn lại vẫn luôn ngồi ở trong phòng không hề có động tĩnh.” Nô Nhi nhìn Liễu Thần Phong gật đầu, liền xoay người bưng lên bát thuốc đưa cho Liễu Thần Phong.
“Khụ, khụ, khụ…” Áp lực do cơn ho trong yết hầu nàng không cách nào áp chế xuống được, cổ họng ngứa đến khó chịu, nàng nhíu chặt chân mày đem một hơi uống cạn bát dược kia, rồi thở ra một hơi.
“Ha ha ha… một tháng đã muốn qua đi a!” Liễu Thần Phong mệt mỏi xoa mi tâm của mình, trong khoang miệng vẫn ngập tràn vị chua sót của thuốc đắng, nàng ngẩng đầu nhìn khuôn mặt khẩn trương của Nô Nhi mờ mịt cười:
“Lần đầu tiên có thể nhìn thấy vẻ mặt này của ngươi a, như thế nào, tiểu thư nhà ngươi còn chưa chết đâu!” Liễu Thần Phong trêu ghẹo nói cùng Nô Nhi.
“Tiểu thư! Người tuyệt sẽ không có chuyện gì.” Nô Nhi trịnh trọng nhìn Liễu Thần Phong, sắc mặt băng sương của Nô Nhi giờ phút này như nứt ra một vết rách.
“Ân, Nô Nhi, có một pho tượng đại thần như ngươi ở đây, bản tiểu thư làm sao có thể gặp phải chuyện gì chứ!”
Liễu Thần Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-de-yeu-hau-tuyet-de-lanh-the/2061179/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.