‘Ngươi ngủ yên đi! Ta Yêu Ngư nếu đã trùng sinh đến thân thể này, sẽ thay nàng hảo hảo sống tốt! Một đời này, nắm được thời cơ thích hợp, ta sẽ giúp ngươi giúp nàng báo thù rửa hận, làm cho lời nguyền kia của ngươi trở thành sự thật.’ 
Tiểu cô nương nhìn lên trời cao mênh mông, trời đã muốn sáng rõ, mây trắng trên không trung như ẩn như hiện một khuôn mặt vui mừng của phụ nhân đã chết kia, tựa như với lời hứa của nàng gật đầu đáp ứng. 
____ 
Hắc y nhân trên đỉnh vách núi canh chừng thật lâu vẫn chưa có ý rời đi, hắc y nhân cầm đầu hướng xuống vách núi đen chửi thề: “Tiện nhân đáng chết!” 
“Từ nơi này rơi xuống hoàn toàn không có cơ hội sống sót!” Hắc y nhân bên cạnh hắn bình tĩnh mở miệng, “Kết cục như thế này ngược lại cũng tốt!” 
Nhìn hắc y nhân cầm đầu kia vẫn còn có ý định chưa buông tha, hắn tiếp tục mở miệng thuyết phục: “Nàng đã chết, mật thư vậy cũng không có bất kì ai biết được, chúng ta không biết, cũng không có bất kì ai biết.” 
Phẫn nộ trong mắt hắc y nhân cầm đầu này cuối cùng hóa thành hư không, gật gật đầu, tra lợi kiếm kia vào vỏ: “Trảm thảo trừ căn, hai tiện nhân cùng chết, cũng giúp chúng ta trừ bỏ hậu họa.” Nam nhân nhìn về phía hắc y nhân phía sau mình. 
“Rút lui.” 
_____ 
Thời gian từng khắc trôi qua, trong rừng rậm âm u lại là một khoảng trời bốn mùa như xuân. Màu xanh mướt trải dài, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-de-yeu-hau-tuyet-de-lanh-the/2061173/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.