Edit + Beta : LanhThienNhi255.
Ống tay áo vung lên, hắn nhẹ nhàng từ bờ bên kia lại đây, Mộc Lưu Nguyệt cắn môi dưới, nàng quay lưng lại vội vã chạy đến chỗ để y phục trên bờ mặc vào, mới mặc được một nửa, đã thấy hắn nhích lại gần đây.
Mộc Lưu Nguyệt cả kinh, trong lòng không khỏi khẩn trương.
“ Yên tâm, ta sẽ không làm gì ngươi?”
Không làm gì nàng, vậy hắn sát lại gần nàng làm gì, Mộc Lưu Nguyệt khẽ chớp chớp lông mi tựa như cánh hồ điệp.
Hắn gần như đem nàng dồn đến sát vách tường ôn trì, Bắc Đình Hoàng một tay khẽ nâng cằm nàng lên, trong con ngươi lướt qua một tia kinh ngạc, xem kỹ, nàng quả thật là một dung nhan tuyệt mĩ, nhưng là lời nói này cũng chỉ xuất hiện trong lòng không nói ra, đôi con ngươi hiện lên sự ngông cuồng mãnh liệt, ánh mắt hắn thâm thúy nhìn nàng một lúc, ngữ khí như không có việc gì nói “ Nếu như ta thực sự muốn ngươi…”.
“ Ngươi trốn cũng không thoát, không phải sao?” Minh vương mang theo một luồng khí ấm nóng phả lên tai nàng, làm trong không khí hiện lên một tia ám muội.
“ Ngươi sẽ không, quân tử nhất ngôn cửu đỉnh, hơn nữa ngươi là Vương gia thân phận tôn quý”.
“ May mắn là ta, ngươi quá yếu” Âm thanh Minh Vương mang theo sự khinh thường, không gian tu luyện vốn tồn tại nghịch thiên, nếu là bị người khác phát hiện, hậu quả sẽ không tưởng tượng được.
“ Ngươi dựa vào cái gì mà trêu đùa ta?” Nghe thấy lời hắn nói, Mộc Lưu Nguyệt rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-de-thinh-sung-tuyet-the-cuong-hau/101872/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.