Mộc Lưu Nguyệt sau khi xuyên qua đến quốc gia này, đại khái cũng hiểu được một chút, trong trí nhớ hiện tại không thấy có người như vậy xuất hiện, nam tử này không hẳn là người dân ở đây.
Trên đầu Mộc Lưu Nguyệt bị ngấm nước ướt sũng, nhìn về phía chân trời đang tối dần.
Trời sắp tối rồi, nàng cần phải trở về.
Đột nhiên thấy hắn tới gần nàng, thân thể Mộc Lưu Nguyệt hơi lui lại, đôi con ngươi màu xanh tỏa ra ánh sáng lấp lánh, hắn nói “ Thật không ngờ, ngươi gặp nguy lại không loạn, chẳng những không bị ma cầm quấy nhiễu, lại còn có thể bình tĩnh dẫn dắt dời đi sự chú ý của nhị hoàng tử”.
“ Ngươi là đang khen ta sao?” Nàng nở nụ cười, một nụ cười thật đẹp.
“ Nói cho ta biết, tên ngươi là gì?” Bàn tay nam tử khẽ giơ ra, hai ngón tay hơi dùng chút lực, ngữ khí tràn ngập lãnh ngạo.
“ Vậy ngươi trước tiên có thể đem mặt nạ bạc quỷ mị kia gỡ xuống cho ta xem sao?”.
Trong con ngươi Mộc Lưu Nguyệt hiện lên một tia ánh sáng giảo hoạt, nàng vươn tay muốn kéo mặt nạ thần bí kia, chỉ có điều, tay vừa mới duỗi giữa không trung, lại bị hắn một phen nắm chặt cổ tay, hắn tiến thêm một bước dừng lại trước mặt nàng.
“ Nữ tử nhìn dung mạo ta chỉ có hai kết cục : chết hoặc là trở thành thê tử của ta, ngươi lựa chọn thế nào?”.
Vừa nghe lời này, khóe miệng tươi cười của Mộc Lưu Nguyệt không khỏi cứng lại.
Trước mặt nam tử mặc dù đeo mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-de-thinh-sung-tuyet-the-cuong-hau/101866/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.