“Tổ mẫu, đừng trách Tĩnh Nương, hãy trách con.”Thẩm Thanh Hi quay lại nhìn lão phu nhân: “Ban đầu mấy người Tĩnh Nương muốn giúp đỡ con nhưng con nghĩ tự nấu thuốc mới là thành tâm, như vậy cũng có thể trị được cho nhị để.
Thế mà không ngờ con lại ngủ quên mất, đám lửa kia dẫn đốt một phần màn trướng, sau đó bốc lửa lớn.
Tổ mẫu, là con gây ra tai họa, là tại con…”Tĩnh Nương vội nói: “Lão phu nhân, đêm qua tiểu thư còn có lòng lật xem mấy cuốn sách thuốc cổ, bởi vì vậy nên mới không ngủ đủ giấc.
Vừa rồi cũng vì vậy nên mới ngủ quên cạnh lò lửa…”Lão phu nhân nghe xong, trong lòng mềm nhũn.
Bà biết Thẩm Thanh Hi muốn tốt cho Thẩm Gia Hoằng nhưng không ngờ vì Thẩm Gia Hoằng mà Thẩm Thanh Hi lại gặp phải sai lầm lớn như vậy, còn suýt chút đã mất mạng.
Lão phu nhân lấy khăn ra, vừa lau mặt cho Thẩm Thanh Hi vừa nói: “Con làm được đến mức này cho Hoằng Nhi đã khiến tổ mẫu cũng phải hổ thẹn vô cùng, sao có thể trách con được chứ?”Nói xong, lão phu nhân quay lại nhìn thoáng qua thế lửa.
Dưới sự đồng lòng của mọi người, thế lửa đã từ từ giảm xuống, chỉ liếc mắt một chút, một phần ba viện tử của Vi Lan Cư đã không còn ở được nữa.Lão phu nhân nhanh chóng đưa ra quyết định: “Không trách con, không trách con, viện này cũng không ở được nữa, con đến chỗ ta ở một tháng đi.
Một tháng sau Vi Lan Cư này lại là của con, còn là mới hoàn toàn.”Thẩm Thanh Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-de-cuong-phi-quy-vuong-tuyet-sac-sung-the/4575627/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.