Tiếng la chợt vang lên giống như một bàn tay vô hình kéo tất cả mọi người vào trong.Lão phu nhân giẫm chân xuống, quay đầu nhìn sang: “Đang la hét cái gì vậy? Sao ta lại nghe thấy hai chữ “hỏa hoạn” chứ?”“Vi Lan Cư xảy ra hỏa hoạn, mau tới chữa cháy!”“Người đâu! Vi Lan Cư xảy ra hỏa hoạn, mau tới chữa cháy!”Lão phu nhân vừa dứt câu, tiếng la lại vang lên.
Lần này lão phu nhân thật sự nghe rõ được câu kia, sắc mặt của bà cũng thay đổi: “Cái gì? Vi Lan Cư xảy ra hỏa hoạn?”Không chỉ lão phu nhân mà ngay cả Thẩm Hoài cũng nhướng mày: “Hỏa hoạn? Đang yên đang lành sao lại…”Thẩm Hoài còn chưa nói dứt câu, bởi vì ông ta nhìn sang hướng Vi Lan Cư đã thấy được khói đặc cuồn cuộn bốc lên, lần này sắc mặt Thẩm Hoài hoàn toàn thay đổi.
Bây giờ đang là giữa hè, nhà gặp lửa đã chảy, Vi Lan Cư bị một điểm lửa nhỏ thì không sao nhưng nếu lửa lớn, gió thổi một lần sẽ nhóm lửa toàn bộ tướng phủ!“Dập lửa! Người đâu, mau tới Vi Lan Cư dập lửa!”Thẩm Hoài hét lớn một tiếng, lão phu nhân cũng lập tức luống cuống, nào còn nhớ đến việc đến Phật đường đoán mệnh nữa: “Mau mau mau, mau đỡ ta tới Vi Lan Cư.
A Hứa, ngươi mau chóng chỉ huy người cầm thùng nước đi dập lửa đi, xem xem Hi nha đầu sao rồi.”Lão phu nhân quay người rời đi, Thẩm Hoài cũng không dám chủ quan mà nghiêm túc đỡ lão phu nhân.
Chẳng mấy chốc mẹ con hai người đã đi mấy bước, Hồ thị và Thẩm Thanh Nhu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-de-cuong-phi-quy-vuong-tuyet-sac-sung-the/4575625/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.