Hứa ma ma bưng ba chén trà đi tới trước mặt Hồ thị, Hồ thị nhìn chung trà lượn lờ hơi nóng kia mà ngón tay khẽ run lên rồi cầm một chén.
Hứa ma ma lại đi đến trước mặt Thẩm Thanh Nhu và Thẩm Thanh Dung, hai người kia thấy Hồ thị cũng đã cầm nên cũng cầm chén trà lên tay.Thẩm Thanh Hi ngồi cạnh lão phu nhân, bình tĩnh nhìn ba người.Lần trước Thẩm Thanh Dung làm đầy tớ, lần này lại vẫn không biết hối cãi, để nàng ta bưng trà xin lỗi là nhẹ quá rồi.
Mà việc Thẩm Thanh Nhu và Hồ thị hận nhất chính là khuất phục dưới chân người dưới cơ bọn họ, bọn họ tự cho mình cao cao tại thượng, bây giờ phải kính trà nhận lỗi với mình, e là còn khó chịu hơn cả giết bọn họ.Trong lòng thẩm Thanh Hi cười khoái chí.Trả thù là thế nào? Trả thù không phải là giết ả ta mà là cướp đi những thứ mà ả ta coi trọng, giẫm tôn nghiêm của ả ta dưới chân rồi hung hăng chà đạp, sau đó khiến ả ta sống không bằng heo bằng chó!Thẩm Thanh Hi nhìn Thẩm Thanh Dung và Thẩm Thanh Nhu nặng nề đi tới, khóe môi nàng khẽ nhếch lên lộ ra ý cười đoan trang xinh đẹp, nàng hơi giương cằm lên, trong mắt mang theo sự bễ nghễ.Thẩm Thanh Dung là người tới đầu tiên, nàng ta đưa trà tới trước mặt Thẩm Thanh Hi, lời nói bất đắc dĩ: “Đại, đại tỷ, hôm nay tam muội hiểu lầm tỷ, xin đại tỷ đừng trách tội ta.”Thẩm Thanh Hi nhìn nàng ta hai giây rồi mới cười một tiếng nhận lấy chén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-de-cuong-phi-quy-vuong-tuyet-sac-sung-the/4575605/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.