Thẩm Thanh Hi cười nhạt nói: “Ta chưa từng làm qua, tại sao phải lục soát chỗ ở của ta?”Thái độ Thẩm Thanh Hi rất cứng rắn, một màn này rơi vào trong mắt Hồ thị chính là Thẩm Thanh Hi đang chột dạ vùng vẫy giãy chết!Đã đến bước này rồi, Thẩm Thanh Hi là có nhiều ngu xuẩn đây, lẽ nào nàng cho rằng nàng kiên trì thêm vài câu là sẽ không cần lục soát nữa sao?Hồ thị tỏ ra luống cuống nhìn Thẩm Hoài: “Tướng gia, Hi nhi nói nàng không có làm, hay là chúng ta tin nàng lần này đi.
Tà vật nói nhỏ thì cũng nhỏ, nàng vừa mới hồi phủ, quả thực không có khả năng...”Thẩm Thanh Hi ngồi vững như núi, không kiêu ngạo không siểm nịnh nhìn Hồ thị, trong lòng nàng nở nụ cười.Chiêu lạt mềm buộc chặt này của Hồ thị ngược lại dùng không tệ, đây cũng là chiêu số Hồ thị thường dùng nhất, thủ đoạn liên tục tàn nhẫn lại lén lút thâm độc.
Một bên lửa cháy thêm dầu, một bên lấy hình tượng nhẹ nhàng ôn nhu để an ủi, loại người tầm thường như Thẩm Hoài thích nhất là kiểu này!Quả nhiên, Thẩm Hoài cau mày nói: “Sao tà vật lại là chuyện nhỏ? Việc này có liên quan đến an nguy của mẫu thân, liên quan đến danh dự tướng phủ, quyết không thể nhân nhượng.
Thanh Hi, Vi Lan Cư của ngươi nhất định phải lục soát!”Lời vừa dứt, đồng thời ý cười đạt được mục đích của mẫu nữ Hồ thị và Thẩm Thanh Dung dưới đáy mắt đều lộ ra.Thần sắc của Thẩm Thanh Hi lại lạnh đến thấu xương: “Ta chưa từng làm qua nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-de-cuong-phi-quy-vuong-tuyet-sac-sung-the/4575593/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.