Ba ngày sau, Thẩm Hoài bãi triều về phủ thì được Hồ thị mời tới viện.Mặc dù Hồ thị hầu hạ rất thoả đáng, nhưng giữa lông mày lại lộ ra vẻ u sầu, sắc mặt cũng có phần uể oải nhợt nhạt.Thẩm Hoài không khỏi lên tiếng hỏi: “Làm sao mà sắc mặt khó coi như vậy? Bị bệnh?”Hồ thị thở dài: “Tướng gia, đã nhiều ngày nay mẫu thân ngủ không được ngon, thiếp cũng ngủ không được.
Buổi tối mấy ngày hôm nay còn gặp ác mộng, còn nữa, ác mộng tối hôm qua là đáng sợ nhất.”Thẩm Hoài nghiêm mặt, nằm mơ cũng đại biểu cho cát hung, có thể lớn cũng có thể nhỏ: “Mơ thấy gì? Nhanh nói ta nghe.”Hồ thị ngồi bên người Thẩm Hoài, vẻ mặt kinh hoàng nói: “Đêm qua thiếp mơ thấy kinh thành gặp nạn đói...”“Nạn đói? Kinh thành gặp nạn đói?” Thẩm Hoài cười nói: “Điều này làm sao có khả năng?”Vẻ mặt Hồ thị đau khổ nói: “Nhưng cảnh trong mộng thiếp thân thấy chính là kinh thành gặp phải nạn đói.
Không chỉ có như vậy, cửa phủ của chúng ta còn bị người phá.
Những lưu dân đó xông vào tướng phủ, không những đạp vỡ bảng hiệu được ngự tứ mà còn lục soát vơ vét sạch sẽ đồ trong phủ.
Cuối cùng, ngay cả tường của tướng phủ chúng ta đều bị người ta đẩy...”Thẩm Hoài nhìn vệt xanh đen dưới mắt Hồ thị, cũng cảm thấy vô cùng lo sợ.Nạn đói chính là điểm không lành, người ta thường nói nằm mơ thấy nạn đói thì tài vận sẽ xói mòn.
Hồ thị còn mơ thấy bảng hiệu tướng phủ được Hoàng Đế ban thưởng bị giẫm đạp lên, điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-de-cuong-phi-quy-vuong-tuyet-sac-sung-the/4575590/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.