Edit & Dịch: Emily Ton.
Tôn chưởng quầy nói: "Điều này là tự nhiên, thỉnh Thái Tử điện hạ cùng đi với ta tới nhà kho nghiệm hàng."
Hắn khi trước dẫn đường, trên mặt Thái Tử không thể che dấu được thần sắc đắc ý, quạt xếp trong tay nhẹ lay động, tản bộ đi theo.
Bạch Nhược Kỳ lòng nóng như lửa đốt đuổi theo, nhưng làm thế nào cũng không tìm được cơ hội mở miệng.
Mà càng khiến cho nàng ta bực bội hơn chính là, Hoàng Nguyệt Ly cũng theo chân bọn họ cùng đi.
"Ngươi đi theo làm gì?" Bạch Nhược Kỳ hung hăng trừng mắt liếc nhìn nhìn nàng một cái.
Hoàng Nguyệt Ly cười nói: "Ta đương nhiên là tới lấy đan dược? Tiền đã được thanh toán, sao ta có thể không đi lấy nó? Bằng không tiền này không phải như ném đá trên sông hay sao?"
Tiền này không phải như ném đá trên sông! Bạch Nhược Kỳ gần như ngất xỉu vì tức giận!
Trong mắt Bạch Nhược Kỳ tràn ngập vui sướng, thấp giọng nói: "Hừ, Bạch Nhược Ly, ta nói cho ngươi biết, ngươi đừng vui mừng quá sớm! Ngươi cho rằng có bình dưỡng linh đan, ngươi có thể tu luyện hay sao? Ha ha, điều đó còn chưa chắc! Ngay cả khi nó thật sự hữu hiệu, nhiều nhất ngươi cũng chỉ đạt đến thiên phú phẩm cấp 1, đến chết cũng không đột phá được Ngự Huyền Cảnh! Dù ngươi làm gì đi nữa, cũng chỉ là phế vật!"
Một phế vật không thể tu luyện, cho dù dựa vào đan dược khơi thông kinh mạch, nhiều nhất cũng chỉ có thể tu luyện đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-de-cuong-phi-phe-tai-nghich-thien-tam-tieu-thu/2192157/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.