Trong chiếc xe đi cuối của ba chiếc có Viên Chỉ Am và một tài xế.
Lúc rời đi đã đoán trước sẽ xuất hiện tình huống này, không ngờ thật đúng là có người đuổi theo.
“Ha ha ha… Đường Ân, sao lại trở thành rùa đen rụt cổ rồi? Không phải mày kiêu ngạo lắm sao? Không phải mày đang tìm tao sao? Không phải mày muốn ông đây xin lỗi sao? Sao lại bỏ trốn mất dạng rồi?” Đoàn Cẩm: Trình cười ha hả, cười rất xấu xa,anh 14 không biết…
Đường Ân có phải ở trên chiếc Xe kia không, nhưng anh ta vẫn cho rằng Đường Ân chưa chết, chắc chắn ở trên đó.
Sắc mặt Viên Chi Am lạnh lẽo, cực kỳ u ám.
Ấm…
Đoàn Cẩm Trình lái Lamborghini lại tông lên lần nữa, tông xe đến chấn động một trận.
‘Viên Chỉ Am nắm lấy tay vịn, sắc mặt cực kỳ khó coi.
“Mày thật sự cho rắng mình giỏi lắm sao? Mày cho rằng mình là thần thánh à? Thật ra mày chỉ là một thứ rác rưởi, một đống phân để người ta giẫm dưới lòng bàn chân thôi, mày con mẹ nó còn muốn giết tao? Ông đây ở đây này… Đến đây, đến đây giết tao đi!” Cậu Đoàn cười ha hả, lại tông lên lần nữa.
Ba chiếc xe cùng nhau đọ sức với Lamborghini.
Hạt Tử vung tay lái, xe đã vòng ra ngoài kề sát một bên đường, ầm một tiếng đụng trúng Lamborghini.
“Ha ha ha… Đến giết tao đi…”
Đoàn Cẩm Trình điên cuồng cười to, giọng nói khoa †rương, trợn to mắt: “Sao hả? Không có bản lĩnh đó à?”
Hạt Tử chỉ hận không thể lập tức nghiền chết Đoàn Cẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1704085/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.