Nghe thấy lời này, trong lòng Kỷ Du Du rất không vui: “Đường Ân rất có bản lĩnh!”
“Có bản lĩnh? Có bản lĩnh gì? Cô là nói cậu ta có bản lĩnh lừa được cô sao?” Chủ nhiêm Trương lắc đầu, thở dài: “Cô đó, vẫn còn ngốc quá, còn chưa tốt nghiệp, không hiểu rố cái thế giới này lắm! thế giới này có một loại người như vậy, hoàn toàn không là cái thá gì cả, lại muốn chơi đùa với cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, đợi sau khi bọn họ chơi đùa xong, lại không trả giá cái gì cả, sau đó một cước đá văng cô, đến lúc đó cô chỉ biết khóc thôi..”
Kỷ Du Du nhíu mày, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Nếu Đường Ân có chút bản lĩnh còn đỡ, nếu không có bản lĩnh, chúng ta ở bên cậu ta làm gì? Lãng phí tuổi xuân sao?” Chủ nhiệm Trương thở dài nói: “Du Du, cô tự nghĩ xem ở bên Đường Ân có lợi với cô không! Nếu không có, không bằng để chị Trương giới thiệu cho cô một người! Chị Trương có đứa em họ, tính tình rất tốt, năm nay mới ba mươi tuổi, có một căn nhà ở thành phố Giang, hơn tám mươi mét vuông đấy… Căn nhà này, có lẽ Đường Ân phấn đấu cả đời cũng không có được!”
Kỷ Du Du tức giận đến đỏ bừng cả mặt: “Chủ nhiệm Trương, tôi và Đường Ấn còn đang qua lại!”
“Qua lại thì sợ cái gì? Cô đó, vẫn non nớt lắm!” Chủ nhiệm Trương thở dại, vẻ mặt khinh thường, mấy cô gái trẻ tuổi thế này chị ta gặp nhiều rồi, cho rằng thề non hẹn biển là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1704051/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.