Có thể lái xe như vậy, đương nhiên không phải người bình thường.
Đường Ân nhìn khuôn mặt kia, cười gượng một tiếng: "Trùng hợp thế?”
Thẩm Như Hinh không mặc âu phục, phía trên là áo thun màu xanh lá nhạt, tóc ngắn buông xõa, đeo một cái kính râm rất to, trên người mang theo cảm giác xinh đẹp phóng túng bất kham: “Mẹ tôi xuất viện rồi, tối nay mờ anh đến nhà tôi làm khách!” "Ậ.." Đường Ân cười gượng: “Có lẽ tối nay không có thời gian.” "Không phải tôi đến để thương lượng, mà là đến để thông báo!” Thẩm Như Hinh mím môi, nhướng mày, xe nổ ran một trận, quay đầu lái về phía xa.
Đường Ân cười bất đắc dĩ, lại khởi động xe chạy ra ngoài sân trường.
Anh cũng không thích tiếp xúc với nhà họ Thẩm, dù sao nhà họ Thẩm và nhà họ Đường không phải cùng một giới. Tuy đều nằm trong một giai cấp, nhưng vì lý do nào đó, nhà họ Đường luôn hạn chế tiếp xúc nhiều với bên quân đội.
Xe lái thẳng đến Đầu tư Vương Thị Nữ, thừa dịp giữa trưa, Đường Ân và Bùi Nhược ăn cơm trưa dưới lầu luôn.
Ăn bữa trưa xong, hai người trở lại công ty bắt đầu làm việc.
Theo ý của Đường Ân, Vương Thị Nữ sẽ không sáp nhập với Đầu Tư Tài Chính mà chia thành hai công ty độc lập. Bây giờ Đầu Tư Tài Chính thật sự ở trong tay Đường Ân, nhưng bên trong nhiều hơn là của nhà họ Đường.
Vương Thị Nữ thì khác, Đầu tư Vương Thị Nữ là thứ anh nắm trong tay một trăm phần trăm, ai cũng không cướp đi được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1704047/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.