"Khi nãy tôi gặp một sinh viên lễ nghi trong hành lang, bị cô ta đạp trúng giày, nhưng ngay cả một câu xin lỗi cũng không có. Tôi thật sự không thể tưởng tượng nổi một nơi tốt như đại học Thành phố Giang sẽ dạy ra một sinh viên như vậy!” Điền Nhuy hơi thở dài: “Hơn nữa tôi muốn cô ta xin lỗi, không ngờ còn có người kêu tôi cút đi, đúng là buồn cười!” "Có chuyện như vậy sao?” Trần Diệu Tổ sửng sốt, hơi tức giận.
Lợi nhuận của hạng mục này vốn không cao, ông ta muốn tìm người tiếp tục đầu tư sẽ rất khó khăn, không ngờ những sinh viên này còn đi đuổi người? "Thật đó chứ! Lần này Tập đoàn Thượng Thanh chúng tôi đến đây thật sự nhằm vào chuyện đầu tư, không ngờ sẽ xuất hiện chuyện như vậy? Điền Nhuy nhìn về phía Đường Ân, sau đó cố ý nở nụ cười: “Thật ra tôi cảm thấy không sao cả, chỉ bị đụng trúng một cái thôi, nhưng nếu những sinh viên như vậy đi vào xã hội, chỉ sợ sẽ bôi đen đại học Thành phố Giang!” “Ừm, đúng thật là thế!” Trần Diệu Tổ gật đầu nặng nề: "Cô Điền có thể nói cho tôi biết là sinh viên nào không có mắt như vậy không, để tôi đi chất vấn, cũng xả giận cho cô Điền." "Tôi chỉ thuận miệng nói thôi, nào có suy nghĩ trút giận gì đâu!" Điền Nhuy vội vàng giải thích, trong lòng thì thầm cười lạnh. "Không sao, ở đại học Thành phố Giang này, chẳng có sinh viên nào tôi không trừng trị được cả!” Trần Diệu Tổ vùng tay nói.
Điền Nhuy vội xua tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1704044/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.