Trong một lầu lính đặc biệt ở ngoại ô xa xa của thành phố Giang,
Thẩm Từ Vũ mang khuôn mặt lạnh lùng như muốn giết người.
“Còn bao lâu nữa mới có thể xác định vị trí?”
“Sắp rồi!” Binh lính bên dưới nói.
Thẩm Từ Vũ lo lắng đi tới đi lui tại chỗ, không nhịn được siết chặt nắm đấm. Ông ấy tuyệt đối không ngờ thân là vợ của một tướng quân lại có thể bị người ta bát cóc?
Lần trước suýt chút chết trong tay người Nhật Bản đã khiến Thẩm Từ Vũ vô cùng căm tức, lần này còn mất tích luôn rồi!
Vì chuyện lần trước, sau khi ông ấy về nhà bị chỉ trích không ít, bây giờ thì hay lắm, e răng chuyện này không đơn giản chỉ là bị mắng thôi đâu.
Két…
Một chiếc xe quân dụng dừng lại ngoài cửa, một chàng trai trẻ hai mươi mấy tuổi để tóc ngắn, dũng mãnh xông vào trong như sấm rền gió cuốn: “Ba, mẹ con xảy ra chuyện gì thế?”
“Không biết lớn nhỏ gì cả, không biết ở đây là doanh trại hả?” Thẩm Từ Vũ tức giận mắng: “Xem cái điệu bộ của con bây giờ đi, còn giống một người làm lính không?”
“Phải! Quan lớn à, con muốn hỏi tình hình của mẹ conl”
Thẩm Hàn Lâm chào một cái, ánh mắt sắc bén như chim ưng.
Thẩm Từ Vũ không nói gì, vẫn đi qua đi lại tại chỗ, trong lòng cực kỳ lo âu.
Lúc này, ngoài cửa lại có giọng nói vang lên, một nam một nữ lo lắng đi vào trong.
Người nữ để tóc dài, mặc âu phục, giống như nhân viên công chức. Người nam ăn mặc rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1704023/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.