“Cô Kim Địch, cô nói gì cơ?” Nữ thư ký giống như không nghe thấy gì, vội vàng hỏi lại lần nữa.
Kim Địch sững sờ tỉnh táo lại, cầm điện thoại, lớn tiếng nói: “Tôi nói Rodin chạy rồi! Không thấy bóng dáng Rodin đâu nữa, biến mất thật rồi!”
“Chuyện này..’ Nữ thư ký cũng kinh ngạc trong lòng: ‘Xin cô đợi một lát, tôi lập tức đi báo với tổng giám đốc.
Đồng!”
‘Vừa dứt lời, nữ thư ký vội vàng cúp điện thoại, vội vàng chạy về phía phòng làm việc của Đồng Quân Hựu, đấy cửa ra nói thẳng: “Tổng giám đốc Đồng, anh Rodin chạy mất rồi!”
“Ð?” Đồng Quân Hựu dường như cũng không giật mình cho lắm, trong mắt có phần hờ hững: “Chạy rồi sao? Vậy cô bảo Kim Địch đến đây một lát…
“Được!” Nữ thư ký hốt hoảng gật đầu, xoay người chạy Về phòng làm việc của thư ký.
Đồng Quân Hựu nhìn chäm chằm ngoài cửa sổ, nhìn bầu trời màu xanh thăm thẳm phía xa, trong lòng cũng không có chấn động gì quá lớn.
Nửa tiếng sau, Kim Địch từ chỗ ở của anh Rodin, chạy thẳng đến tòa nhà cao tầng Đầu Tư Tài Chính. Dọc đường đi, Kim Địch đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh, trên mặt lộ ra vẻ tự tin.
Đồng Quân Hựu ngồi trên ghế, nhìn cô gái xinh đẹp cao ráo này, lông mày hơi nhíu lại.
“Tổng giám đốc Đồng, anh Rodin vừa mới nói ra ngoài chuẩn bị đi ăn, sau đó cũng không hề xuất hiện nữa, có điều tiền trong tài khoản công ty vẫn còn, Rodin cũng không hề chỉ tiêu trước…” Kim Địch thành thật trả lời, trên mặt đột nhiên nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1704012/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.