Chương trước
Chương sau
Đường Ân đưa mắt nhìn qua, đôi tay đã siết chặt lại.
Viên Chi Am đứng dậy từ bên trong đám người, vẻ mặt lạnh lùng đi từng bước tới trước bục: “Đường Ân, thành phố Giang không phải nơi cậu một tay che trời, tuy Đầu tư Gia Phúc của chúng tôi mới khai trương, nhưng sẽ đầu tư vào hai trăm triệu!”
Sau khi nói xong, cả hội trường đều lập tức ồ lên.
Đầu tư Gia Phúc?
Từng nghe nói tới Phòng đấu giá Gia Phúc, chứ chưa từng nghe thấy Đầu tư Gia Phúc gì đó!
Đây là công ty mới thành lập sao?
Viên Chi Am đứng trước mặt Đường An, hốc mắt hơi đỏ lên: "Tôi đầu tư xí nghiệp này!”
"Được!" Cơn giận trong lòng anh đã cháy lên hừng hực rồi.
Đồng Quân Hựu nhíu mày nhìn chằm chằm cảnh này, không hề che giấu sự khinh thường: "Cậu chủ, lời đã nói ra rồi, tôi là muốn đầu tư công ty này, cậu có thể làm thế nào chứ? Cậu có thể tuỳ ý đối phó tôi, cũng có thể tố cáo, dù sao cậu cũng chỉ biết tìm Miêu Bách, tìm ba mẹ thôi đúng không? Nếu cảm thấy nơi này khiến cậu không vui, không bằng bây giờ trở về trường chém giết với các sinh viên kia đi, dù sao nơi đó cũng hợp với một đứa trẻ như cậu hơn!”
"Đồng Quân Hựu, ông thật sự quá không hiểu tôi rồi!" Đường Ân híp mắt.
Ông ta nhìn anh một cái rồi cười lạnh, xoay người đi về chỗ ngồi của mình.
Viên Chi Am cũng sâu xa nhìn Đường Ân một cái, xoay người đi về chỗ.
Anh hít sâu một hơi, cảm thấy cơn giận đang thiêu đốt trong lòng, khiến trái tim mình như muốn nổ tung. Cũng may Bùi Nhược ở bên cạnh kéo anh lại, dẫn anh về chỗ ngồi.
Lô Tiên Lâm trên sân khẩu thẩy cảnh này thì cười lạnh: “Tổng
giám đốc Đồng, tôi sẽ không khiến ông thất vọng đâu, chắc chắn sẽ khiến người nào đó giật mình, thậm chí là mở rộng tầm mắt!”
Đồng Quân Hựu không đáp lời.
Lô Tiên Lâm đi xuống sân khấu, mặt mày rạng rỡ khiêu khích nhìn Đường Ân.
Kim Địch đứng lên như nghênh đón một anh hùng, kéo ông ta về chỗ: “Tiên Lâm, anh đúng là quá tuyệt vời, anh là thần tượng của em, chỉ có người đàn ông trưởng thành như anh mới đáng để em giao phó.”
"Được, đến tối sẽ cho em giao phó ha!” Lô Tiên Lâm nói.
“Đáng ghét!” Kim Địch cười nũng nịu, sau đó nhỏ giọng nói: "Đợi lát nữa đừng quên chuyện chúng ta phải làm trên tiệc rượu, thuốc kích dục em cũng mua xong rồi!"
Ông ta hơi chần chừ.
"Em nhất định không thể cho đồ để tiện kia sống dễ chịu! Anh yên tâm, chỉ cần cô ta trình diễn xuân cung sống, Đường Ân sẽ ném cô ta đi ngay..” Kim Địch độc ác nói, cô ta không muốn Bùi Nhược mạnh hơn mình, cảm thấy Bùi Nhược nên được đối xử như vậy.
Sau khi trải qua chuyện khi nãy, cả hội trường yên tĩnh trong chốc lát.
Mấy người muốn được đầu tư bước lên sân khấu, chậm rãi nói xong hạng mục của mình, nhưng Đường Ân rất ít giơ tay lên, chỉ mang nét mặt u ám.
"Sau đây, cho mời nhân vật chính của lần đầu tư này của chúng ta, ngài Rodin đến từ Gà trống Gualois.” MC giơ tay.
Ngài Rodin mặc âu phục chậm rãi bước lên, tóc vàng mắt xanh hấp dẫn vô số ánh nhìn. Nhất là vẻ ngoài phóng túng bất kham của anh ta, khiển không ít phụ nữ trở nên mê muội.
"Chào mọi người, tôi là Rodin.” Rodin nở nụ cười để lộ hàm răng
trắng, khiến người ta càng trở nên hưng phấn hơn.
Kim Địch nhìn Rodin trên sân khấu, vô thức nhìn về phía Bùi Nhược, cuối cùng kế hoạch trong lòng cũng dần thành hình. Cô ta muốn huỷ đi Bùi Nhược, phá huỷ cả đời của Bùi Nhược.
"Công ty của chúng tôi chủ yếu nghiên cứu về nguồn năng lượng mới, lần này cần tổng cộng mười tỷ tiền đầu tư ở thành phố Giang, giai đoạn đầu sẽ cần khoảng ba tỷ, chúng tôi sẽ chuyển nhượng ba mươi phần trăm cổ phần.” Rodin cười híp mắt nói.
"Tôi đầu tư..." Đường Ân lạnh lùng giơ tay lên, vẻ mặt hờ hững.
Dứt lời, cả hội trường lại trở nên yên tĩnh.
Ba tỷ?
Đường Ân này, tuỳ tiện một cái đã lấy ra ba tỷ?
Đồng Quân Hựu nghe thấy lời này, trên mặt lập tức loé lên sự giận dữ.
Ba tỷ? Sao Đường Ân có thể có ba tỷ? Lần này đến đây chủ yếu nhằm vào hạng mục của Rodin, sau khi lấy được nó, mới có thể giúp đỡ được cho Đường Uý.
Đường Ân này vừa mở miệng đã ba tỷ?
"Thư ký Tê đầu?" Ông ta nghiến răng, tức giận chất vấn.
Thư ký Tề chạy tới, trên trán toàn là mồ hôi.
"Chuyện tôi kêu cậu điều tra đã tra ra chưa?” Đồng Quân Hựu nghiến răng hỏi.
"Vẫn.. vẫn chưa điều tra ra, nhưng nghe nói mấy ngày trước trong số sách của công ty Đầu tư Vương Thị Nữ đã ra thêm năm tỷ vốn.” Thư ký Tề liên tục đổ mồ hôi lạnh.
"Năm tỷ?" Ông ta túm lấy cổ áo thư ký Tề: “Con mẹ nó, cậu ăn phân hả? Sao cậu ta có thể có nhiều tiền như vậy chứ? Năm tỷ này của cậu ta là từ đâu ra?"
“Tôi. Tôi cũng không biết nữa!" Thư ký Tề hoảng hốt kêu lên.
"Đồ vô dụng!" Đồng Quân Hựu đẩy thư ký Tề, đáy lòng hơi kinh sợ.
Đường Ân lấy đâu ra năm tỷ chứ? "Oh my god, không ngờ chuyện này lại có thể thuận lợi như thế." Rodin đứng trên sân khấu mim cười: "Nếu đã thế, vậy tôi."
“Đợi đã.” Lúc này, Đồng Quân Hựu chợt đứng phát dậy: "Ngài Rodin, Đầu Tư Tài Chính chúng tôi cũng rất có hứng thú với hạng mục của anh, tôi cảm thấy chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện!”
Trong hội trường lập tức ô lên.
Hội trưởng Vương bất giác đứng dậy nhìn thẳng vào Đồng Quân Hu.
Nếu sự bất kính của Đồng Quân Hựu với Đường Ân lúc trước khiến ông ấy cảm thấy không tốt, thì bây giờ tranh giành hạng mục với Đường Ân, chỉ sợ sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Đây chắc chắn không phải chuyện tốt lành gì, Đồng Quân Hu sẽ ra tay với Đường Ân?
"Đồng Quân Hựu, ông có ý gì?” Đường Ân đứng phắt dậy chỉ vào ông ta: “Ông muốn tìm đường chết à?”
"Cậu chủ, cậu nói gì thế? Mọi người đều vì đầu tư, vì tương lai được tốt đẹp hơn, tôi chỉ cảm thấy hạng mục này sẽ khiến Đầu Tư Tài Chính chúng tôi có cơ hội hơn mà thôi." Đồng Quân Hựu lạnh lùng nhìn anh.
"Ông muốn hạng mục này?” Đường Ân nghiến răng nhìn chằm chăm vào ông ta.
Đồng Quân Hựu cười nhạt: “Với sức mạnh của Đầu tư Kim Dung chúng tôi, chẳng lẽ không nên sao? Cậu chủ, tôi cũng cần thành tích mà, nếu công trạng năm nay không tốt, vậy tôi ở nhà họ Đường cũng rất khó chịu! Hơn nữa tôi đã nghiên cứu hạng mục này mấy ngày rồi, cảm thấy không có vấn đề gì! Hay là, chúng ta nói chuyện bằng thực lực đi?”
Anh nheo mắt lại.
Bùi Nhược như bị chọc giận đến sắp phát điên, lạnh lùng nhìn chằm chằm ông ta.
Đồng Quân Hựu cười nhìn Rodin: "Ngài Rodin, tôi có thể đưa anh năm tỷ vào giai đoạn trước, anh cảm thấy sao?" "Ö?" Rodin nở nụ cười nghiền ngầm: "Đó là một ý kiến không tệ."
"Tôi cho anh ba tỷ, hơn nữa chỉ cần hai mươi phần trăm cổ phần của công ty anh!" Đường Ân nghiến răng, hít sâu một hơi: "Ngài Rodin, có muốn suy xét không?"
"Cậu chủ, đâu là ưu đãi mà cậu có thể đưa ra à?" Đồng Quân Hựu cười thách thức: “Vậy xem ra cậu chủ cũng không phóng khoáng lầm?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.