Đường Ân vẻ mặt bình tĩnh nhìn ông lão ngồi trước mặt.
“Sau khi đi, không ngờ được lại xảy ra chuyện như vậy!” Hồ Tùng khẽ thở dài một tiếng, lắc đầu.
Đường Ân cười: “Không sao, xảy ra thì cũng xảy ra rồi, nên nghĩ xem phải đối mặt thế nào, về phần những thứ khác đành nói sau đi!” “Ừ!” Hồ Tùng gật đầu, trên mặt cũng lộ ra vẻ khen ngợi, cầm viên ngọc bội màu đen kia đặt trước mặt Đường Ân: “Tôi.đã nghiên cứu thứ này, chất ngọc tốt hơn những thứ thường thấy trên thị trường rất nhiều, cậu có thể mang theo bên mình…” Đường Ân gật đầu, cầm ngọc trong tay, cảm thấy hơi ấm áp.
“Đường Ân, cậu có muốn theo tôi học võ thuật không?” Hồ Tùng nghiêm túc nhìn Đường Ân.
Đường Ân gật đầu, sắc mặt bình tĩnh như trước.
“Được!” Hồ Tùng trừng mắt lên, nói: “Tôi chưa chính thức thu cậu làm học trò đâu, chỉ có thể cho cậu làm học trò trên danh nghĩa, sau này nếu cậu đạt được yêu cầu của tôi, cậu thật sự có thể thừa kế kỹ năng của tôi…” Đường Ân sửng sốt một lát, cũng dở khóc dở cười: “Được!” “Ừm, y thuật quá bề bộn, sợ cậu không thể học được! Chỗ này là quyền phổ của Hình Ý Quyền, cậu cầm đọc trước đi, ở đây còn có phương pháp nội lực cho người ‘hương 159 Tỉnh cờ gặp được ở nh n mới vào nghề, cậu cũng có đọc trước xem, ba ngày sau bắt đầu học tập…’ Hồ Tùng phất tay, xoay người đi xuống tầng.
Đường Ân cầm lên đọc qua, phát hiện quyền phổ của Hình Ý Quyền cũng tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1703958/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.