“Anh nói cái gì?” Lô Tiên Lâm nhíu mày nhìn Đường Ân Đường Ân hé miệng cười một tiếng: “Tôi nói cái gì chẳng lẽ ông không nghe thấy sao? Tôi nói ông không phải là đàn ông!” “Tính cách của anh kiểu gì thế hả? Chẳng lẽ phẩm chất của người trong nước đều thấp như vậy hay sao?” Lô Tiên Lâm không vui.
“Thôi quên đi!” Kim Địch kéo cổ tay Lô Tiên Lâm, cười lắc đầu: “Chỉ là một tên thấp:hèn, cần gì:tức. giận với anh ta chứ? Làm nhục thân phận của chúng tai” Đường Ân nhếch khóe miệng, lại không để ý chút nào.
Lô Tiên Lâm oán hận trừng mắt nhìn Đường Ân, đưa mắt nhìn sang bên cạnh.
“Bùi Nhược, giới thiệu với cô một chút, đây chính là bạn.
trai tôi quen được khi đi du học ở Oshu, Lô Tiên Lâm, xuất thân cao quý, cũng là người của thành phố Giang chúng †a, gần đầy chuẩn bị về thành phố Giang đầu tư.
Kim Địch quay đầu nhìn về phía Bùi Nhược.
Kim Địch cười khẽ, tuy mặc đồ công sở nhưng khí thế không yếu kém chút nào: “Bác trai này chăm sóc rất tốt, sợ là cũng chưa đến sáu mươi tuổi đâu nhỉ? Nhìn qua giống như mới hơn năm mươi thôi…” Sắc mặt Kim Địch nhất thời khó coi: “Bùi Nhược, đừng vừa gặp mặt đã đối chọi gay gắt với tôi…” Bùi Nhược mím môi, bước đến bên cạnh Đường Ân, ngọt ngào nói: “Vậy cũng giới thiệu bạn trai của tôi với cô, cậu ấy tên Đường Ân, là một cậu chủ nhà giàu, hơn nữa tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, trên giường cực kỳ ngầu…” Đường Ân mỉm cười, cảm giác được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1703955/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.