Đỗ Kiến Vỹ từng nghĩ, cho dù bị người khác phát hiện thì cũng không có gì ghê gớm cả. Anh ta có chỗ dựa là Cục.
an toàn thực phẩm, có lẽ còn có thể bưng bít được.
Nhưng bây giờ thì khác, vì có quá nhiều người đã biết chuyện, nhiều đến mức anh ta khó mà tưởng được.
Loa phát thanh vừa vang lên, gần như tất cả mọi người trong bệnh viện đều biết cả rồi, điều đó tạo ra áp lực dư.
luận quá lớn, hoàn toàn không phải chuyện anh ta có thể.
ngăn lại được.
Thật độc ác! Người phụ nữ kia lại có thể độc ác như thế? Trưởng khoa Triệu quay đầu, đỏ mát nhìn chăm chăm Đỗ Kiến Vỹ: “Đỗ Kiến Vỹ, đều là chuyện tốt mà cậu gây ra đó..” “Trưởng khoa Triệu, chuyện này không thể trách tôi được, là người phụ nữ kia quyến rũ tôi trước..” Đỗ Kiến Vỹ luống cuống.
“Tôi giết cậu..
anh ta.
Trưởng khoa Triệu nhào lên, bóp lấy cổ “Đừng..” Đỗ Kiến Vỹ sợ hãi kêu to.
Sao Trưởng khoa Triệu còn nghe những lời này nữa? Trưởng khoa Triệu đè lên người Đỗ Kiến Vỹ, đôi tay bóp.
chặt lấy cổ anh ta, đáy lòng cực kỳ căm hận người trước mặt.
Anh ta cho rằng tất cả chuyện này đều có liên quan với Vu Thành Quang tiến lên đá một cước vào miệng Trưởng khoa Triệu, đá đến miệng anh ta đầy máu, răng cũng rơi xuống mấy cái.
“Dẫn đi!” Vụ Thành Quang vung tay lên.
Mọi người lập tức đi tới kéo Trưởng khoa Triệu ra ngoài.
‘Vu Thành Quang ngồi xổm xuống trước mặt Đỗ Kiến Vỹ, dựng thẳng ngón cái: “Cậu đúng là đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1703933/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.