Người đàn ông này rất cao lớn, cũng rất anh tuấn, nhưng khuôn mặt lạnh lùng kia như đang đeo một cái mặt nạ vậy, khiến người ta chỉ nhìn một cái đã cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.
“Giơ tay lên!” “Tôi là Bùi Hạc..” Bùi Hạc lên tiếng, thản nhiên nhìn qua chiếc xe, sau đó giơ hai tay lên.
“Anh muốn làm gì?” ” Ý Â AI d W6 “Tôi chí đi ngang qua thôi..” Bùi Hạc nói xong thì từ từ lùi về sau; “Thật xin lỗi, tôi ở đây..” ‘Vừa lên tiếng, xe cảnh sát áp tải Tiết Bạch và Cảnh Kiếm ở sau cùng bị người mở cửa từ bên ngoài, sau đó nhân viên cảnh sát cũng bị ném thảng ra ngoài xe.
Brừm brừm…
“Du Du, đừng nói… đừng nói tối nay anh Đường Ân sẽ muốn cậu nhé?” Mạnh Quán hơi không chắc hỏi.
Kỷ Du Du sợ tới run lên: “Hả? Tớ… tớ phải làm sao đây?” Mạnh Quán cũng không biết nói gì, dứt khoát ngậm miệng lại. Cô ấy cũng chưa từng gặp phải chuyện này, cho dù bây giờ cô ấy đổi thân thể với Kỷ Du Du thì cũng không biết nên làm gì.
“Mạnh Quán… hay là, cậu qua đây giúp tớ đi..” Kỷ Du Du.
hơi sợ hãi dò hỏi.
Sắc mặt Mạnh Quán cứng đờ, đáy lòng có cảm xúc phức tạp. Giữa cô ấy và Đường Ân có hôn ước, chỉ là anh không thừa nhận mà thôi, còn cô ấy cũng không muốn nhắc tới. Nhưng nếu thật sự sống cùng một nhà, e rằng.
hai người thật sự sẽ có vấn đề.
“Không sao, anh Đường Ân sẽ không làm thế với cậu đâu..” Mạnh Quán nhỏ giọng an ủi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1703926/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.