Âm… Bàn học trong phòng sách bị bản vỡ thành mảnh nhỏ, vụn gỗ bay khắp nơi.
Tim Đường Ân đột nhiên đập thình thịch, vội vàng kéo Kỷ.
Du Du vào lòng, sau đó che miệng cô lại, hai người đều nằm sấp dưới đất.
“Xảy ra chuyện gì vậy? Du Du? Du Du?” Trong tai nghe vang lên giọng nói sợ hãi của Mạnh Quán.
Đường ấn tháo tại nghe xiếu sÃ, nữ tẢ, t¿. lạ thay đổi.
Sát thủ! Có người muốn lấy mạng anh! “Đường Ân, không ngờ được đúng không?” Dưới lầu.
vang lên tiếng cười ha hả, sau đó là tiếng bước chân: “Không ngờ được tôi sẽ đến tìm cậu chứ gì?” Đường Ân như ngừng thở, ôm Kỷ Du Du chạy ra khỏi phòng sách, anh biết ở lại đây chỉ có thể chờ chết, cho.
nên nhất định phải rời khỏi đây. Ít nhất phải rời khỏi nơi này, nếu không thật sự sẽ chết chắc.
Kỷ Du Du sợ hãi, khuôn mặt trở nên trắng bệch, ngơ ngác không dám nói một lời.Đường Ân ôm cô chạy thẳng lên lầu ba, sau đó nghe thấy lầu hai ầm một tiếng, có làn khói bốc lên, rõ ràng phòng sách đã bị nồ! Khi nãy anh ở phòng sách với Kỳ Đu Đu đã bị tay súng bản tia phía xa phát hiện, những người này muốn tới giết anh chắc chắn sẽ xử lý phòng sách trước.
Đường Ân không nói gì, dứt khoát chạy về phòng mình, êm Kỳ Du Du lăn tới bên giường.
Đợi ở đây, tuyệt đối đừng lên tiếng.” Anh nhỏ giọng dặn dò, vẻ mặt cực kỳ nặng nề.
Mặt cô trắng bệch, nhẹ nhàng gật đầu, những bàn tay.
vẫn kéo lấy ống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-day-troi-sinh-tinh-ngong-cuong/1703920/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.