“Không nghĩ tới ta cũng có một ngày làm thánh mẫu.”
Tiếp thu xong ký ức, Vương Dương trong lòng có chút dở khóc dở cười.
Hắn vẫn xem nhẹ thế gian tàn khốc, thế nhưng bắt đầu làm người tốt, đối với đệ tử dò hỏi công pháp ai đến cũng không cự tuyệt, hắn nhưng thật ra sảng khoái, đệ tử cùng năm áp lực lại gia tăng càng lớn, cũng khó trách có người đối hắn ra tay ngầm.
“Ngã một lần khôn hơn một chút, tiếp theo tuyệt đối không có khả năng xảy ra loại chuyện ngu xuẩn này.”
Đây cũng không phải là kiếp trước xã hội hiện đại tôn trọng chân thiện mỹ, đây là Tu Luyện Giới ăn thịt người không nhả xương.
Cũng may lần này cũng coi như rất có thu hoạch, đạt được một tháng ký ức, làm hắn đối môn phái có hiểu biết, đối cùng năm đệ tử càng là thuộc như lòng bàn tay.
Hắn nhìn về phía vị trí góc sang bên một thiếu niên áo lam. Thiếu niên khuôn mặt kiên nghị, cho người ta một loại cảm giác trầm ổn dày nặng.
Thiếu niên áo lam chính là đồng hương của Vương Dương, tên là Ngụy Tử Phong, hai lần bắt chước đối hắn đều không tệ, tuyệt đối là một người có thể kết bạn.
Ở bên người Ngụy Tử Phong còn ngồi một thiếu nữ diện mạo xinh đẹp điềm đạm, là người yêu Ngụy Tử Phong, tên là Lâm Tuyết, hai người ở trước khi tiến vào môn phái liền quen. Chỉ là thiên phú của Lâm Tuyết bình thường, cuối cùng chỉ trở thành đệ tử kí danh.
Ngồi ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-tu-tien-ta-dua-mo-phong-vo-dich/2539301/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.