Vương Dương vỗ vai hắn một cái, để cho hắn yên tâm rời đi.
Hắn đối với Tô Lạc Nguyệt không có cảm giác gì, đơn thuần chỉ là quen biết, suy nghĩ có thể giúp liền giúp một chút.
Vương Dương cùng Ngụy Tử Phong sau khi tách ra, khống chế Thanh Diệp Kiếm hướng Vũ Lăng Phong bay đến.
Hệ thống khen thưởng Thanh Diệp Kiếm, đã bị luyện hóa, tăng thêm trong trí nhớ kinh nghiệm khống chế phi kiếm, lúc này hắn sử dụng cũng không không lưu loát.
Phi kiếm tản ra cảm giác thanh sắc lưu quang, chớp mắt bay được chục trượng.
“Chỉ là pháp lực không còn có bao nhiêu, có chút không dùng đủ!”
Thời điểm sắp đến một tòa Hắc Thạch Sơn phong m, Vương Dương tay bắt pháp quyết thu hồi Thanh Diệp Kiếm.
Phi kiếm tiêu hao rất nhiều linh lực, Thanh Diệp Kiếm xem như pháp khí tam giai, so với phi kiếm phổ thông còn muốn tiêu hao nhiều hơn mấy phần linh lực.
Lấy tu vi Luyện Khí tầng năm của Vương Dương, sử dụng ít nhiều vẫn có chút phí sức.
Bất quá mục đích hắn mua phi kiếm chủ yếu là để chạy trốn, thời gian ngắn bộc phát vẫn là không có vấn đề gì.
Khi hạ xuống lối vào của Vũ Lăng phong, Vương Dương nói một tiếng với đệ tử phụ trách trông coi, đối phương hỏi thăm vị Mã Duệ kia, sau đó mới để hắn đi vào.
“Vương sư đệ quả nhiên là tuấn tú lịch sự, sớm nghe Thạch sư huynh nói qua, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền!”
Một thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-tu-tien-ta-dua-mo-phong-vo-dich/2539180/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.