Tử Điệp lẳng lặng nhìn Trần Nhược Tư, bất đắc dĩ lắc lắc đầu thở dài, nhất thời không biết nên nói gì, ở trong lòng nàng rất là thống hận chính mình, nặng lực ở trong nước thật sự là quá kém, bổn sự dẫn người gần như không có. Nàng vốn là một tiên tử, trước kia tu luyện pháp thuật kỹ năng, đều là sử dụng trên đất bằng, mà ở trong nước, kỹ năng của nàng liền suy giảm lớn. Giờ phút này tốc độ du động ở trong nước của nàng cũng không sai biệt lắm so với bọn lão quy, so sánh với Ngọc Lan- cuộc sống gắn liền với nước thì tự nhiên là kém nhiều lắm.
Tử Điệp trầm mặc chốc lát, nhìn lại tốc độ điểm sáng đang tới, so với vừa rồi nhanh hơn nhiều, trong lòng sinh ra một chút tuyệt vọng, nàng cũng quyết định không đi, ở chỗ này cùng hắn, cho dù là chết, nàng cũng không lùi bước. Đột nhiền, nàng cảm giác được chỗ đá ngầm mà chính mình đang đứng hơi hơi rung động, tiếp theo, tiếng vang "Ù ù" từ phía sau truyền đến, một cỗ gợn song uy lực to lớn lao thẳng tới vị trí hai người bọn họ đang đứng.
Tử Điệp sửng sốt, cảm ứng được cỗ lực lượng này không phải là nhỏ, một khi bị đánh trúng, thực có thể bị thương nặng, nàng vội vàng chuyển động người kéo theo Trần Nhược Tư, rất nhanh hướng về phía Ngọc Lan đang đuổi tới, liều mạng bơi trở lại.
Trần Nhược Tư căn bản là không có cảm giác được nguy hiểm tồn tại, hắn tuy rằng nghe được tiếng vang ù ù kia, nhưng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-tu-tien-luc/1389780/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.