Không khí trong trung tâm khống chế thất nhất thời dường như cô đọng lại, không ai nói gì nữa, ba người chỉ yên lặng đưa mắt nhìn nhau. Qua một lúc sau, Trần Nhược Tư bước tới, đi tới trước mặt Mộ Dung Thiên mỉm cười nói: "Sư phụ, con biết chúng con không nghe lời người là không đúng. Hong con cảm thấy quyết định quay trở lại của chúng con là đúng, mặc dù chúng con không biết sẽ phát sinh ra chuyện gì, có lẽ rất nguy hiểm, thậm chí mất đi tính mạng, con cũng tuyệt không có ý hối hận."
"Ta biết con không phải là loại người tham sống sợ chết, cũng có cái dũng khí đối mặt với khó khăn, nhưng hôm nay các con rất có thể chỉ vì một cái ý niệm nhất thời của các con mà oan uổng mất đi tánh mạng tuổi trẻ của các con, con biết hay là không đây." Mộ Dung Thiên thở dài, bước đi hai bước, đứng ngang với Trần Nhược Tư, đưa tay vỗ vỗ vai hắn, giọng thành khẩn nói: "Các con nhanh một chút rời khỏi nơi này vẫn còn kịp, nhanh cùng Tử Điệp cô nương rời khỏi cái nơi nguy hiểm này."
Trần Nhược Tư không chút lo lắng, nói luôn: "Sư phụ, chúng con nếu đã tính quay trở lại, chính là muốn cùng người cùng một chỗ đối mặt với khó khăn, nói gì đi nữa cũng sẽ không để cho người một người gánh chịu tất cả nguy hiểm."
"Đúng vậy, chúng tôi dọc đường đã quyết định rồi." Tử Điệp cũng đi đến, nhìn Mộ Dung Thiên nói: "Ngài không nên tiếp tục để cho chúng ta rời khỏi đây nữa, nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-dao-tu-tien-luc/1389757/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.